Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1623:

 

Tào Vương cũng cười lạnh, nói: “Hiển nhiên là ông ta thấy Liên minh các Vương tộc đấu với chiến vực thì kẻ thua nhất định là chúng ta”.

 

Mã Vương cũng lạnh lùng bảo: “Quan Vương, ông làm như vậy không sợ mất cả chì lẫn chài à?”

 

Lúc này, cả bốn vị Vương của bốn Vương tộc đều tức giận nhìn về phía Quan Vương.

 

Quan Vương hơi nhíu mày, không hề e sợ, chỉ cười lạnh một tiếng: “Quan Vương tôi làm gì còn cần các ông dạy cho chắc?”

 

“Các ông muốn nghĩ thế nào thì tùy, còn về chuyện liên minh, tôi sẽ không theo!”

 

Quan Vương nói tới đó liền ngắt luôn video.

 

Nhìn bóng Quan Vương biến mất khỏi cửa sổ video, bốn vị Vương khác đều sa sầm mặt mày.

 

“Lão già khốn này, dám bỏ cuộc họp như vậy!”

 

Sắc mặt Bạch Vương lộ vẻ hung ác, nghiến răng nói.

 

“Nếu đã thế, tôi kiến nghị, trước khi Liên minh các Vương tộc quyết định ra mặt tranh đấu với chiến vực, chúng ta nên tới Vương thành Quan một chuyến!”

 

Đáy mắt Tiết Vương lóe lên một tia sáng đáng sợ, lớn tiếng nói.

 

“Không cần nhiều người, chỉ bốn Vương chúng ta tới đó là đủ để nghiền ép toàn bộ cao thủ của Vương thành Quan”.

 

Tào Vương cũng ngạo nghễ nói.

 

“Đồng ý!”

 

Mã Vương phụ họa.

 

Vậy là lúc này, trừ Vương tộc họ Quan thì trong bốn Vương tộc lớn còn lại đã có ba chủ Vương tộc đồng ý tới Vương thành Quan một chuyến.

 

Bạch Vương không nói gì, như thể đang mải suy tư.

 

Trong đám người này chỉ có Vương tộc họ Bạch là có thực lực mạnh hơn cả, thực lực của Bạch Vương cũng đã bước vào bán bộ Thần Cảnh, chỉ cần tiến lên phía trước thêm một chút là đã đạt tới Thần Cảnh – cấp bậc mà mỗi cao thủ võ thuật đều tha thiết ước mơ.

 

“Bạch Vương, ông thấy thế nào?”

 

Tiết Vương nhìn về phía Bạch Vương, hỏi.

 

Bạch Vương nghiêm túc nói: “Tiết Vương, trước ông mới nói, thực lực của Dương Thanh có thể đã đạt tới Thần Cảnh, ông cũng đã nói, Quan Vương rời khỏi cuộc tranh giành Yến Đô rồi lại lần nữa cho người quay lại đó, tất cả đều vì Dương Thanh”.

 

“Nếu quả đúng như vậy thì chẳng phải Dương Thanh đã thực sự là một cao thủ Thần Cảnh sao?”

 

“Tôi nghe nói, Dương Thanh là cao thủ xuất ngũ từ biên giới phía Bắc, theo tôi được biết, ở chiến vực biên giới phía Bắc, chỉ có một cao thủ Thần Cảnh chính là Chiến Thần bảo vệ biên giới phía Bắc”.

 

Nghe Bạch Vương nói thế, các vị Vương khác lập tức biến sắc.

 

“Nếu Bạch Vương nói không sai, vậy chẳng phải Dương Thanh chính là Tướng quân thần bí nhất của biên giới phía Bắc, từng được kẻ địch thừa nhận là người có thể dựa vào sức của một mình mình chống lại nửa quốc gia đó sao?”

 

Mã Vương kinh sợ thốt lên.

 

Sắc mặt Tào Vương cũng cực kì căng thẳng, nói: “Nếu quả đúng như vậy thì trừ khi Dương Thanh chết, chúng ta mới có cơ hội, bằng không, chỉ cần cậu ta còn sống, chúng ta mà muốn tranh đoạt Yến Đô với chiến vực thật sự quá khó khăn”.

 

Bạch Vương cũng gật đầu: “Đây chính là điểm làm tôi lo lắng, nếu cậu ta đúng là Tướng quân biên giới phía Bắc thì vì sao cậu ta lại đi giết con cháu dòng chính của Vương tộc họ Bạch và Vương tộc họ Tào?”

 

“Nếu cậu ta thật sự muốn xử lí chúng ta, hoàn toàn có thể tới thẳng Vương thành của chúng ta. Với thực lực Thần Cảnh của cậu ta, dù bất kỳ Vương tộc nào trong số chúng ta có cản được thì cũng phải tổn thất vô cùng lớn”.

 

“Nhưng cậu ta lại không làm như vậy, trái lại chỉ giết một đứa con cháu dòng chính có thực lực không phải quá mạnh”.

 

“Các ông nói xem, liệu đây có phải một lời cảnh cáo của cậu ta gửi tới chúng ta không? Cậu ta muốn cảnh cáo, chúng ta có thể nhúng tay vào cuộc tranh giành Yến Đô nhưng không được đụng đến người của cậu ta?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK