Chương 1348:
Họ ăn trưa trong phòng bệnh, sau khi ăn xong, Mã Siêu nhìn Dương Thanh: “Anh Thanh, anh dẫn em đi gặp người phụ nữ kia đi!”
Dương Thanh lập tức im lặng, một lúc lâu sau mới nói: “Sáng nay, con trưởng của Quan Vương Quan Hồng Nghị đã đến, bây giờ Quan Duyệt đang nằm trong tay ông ta, tôi cũng hết cách, chỉ có thể dùng Quan Hân để tráo đổi”.
Nghe thấy thế, Mã Siêu cũng không tức giận, anh ta cắn rằng: “Nếu vậy thì Quan Hồng Nghị cũng phải chết!”
Bây giờ Mã Siêu chỉ muốn giết Quan Hân, những người ngăn cản anh ta làm điều đó đều bị anh ta coi là kẻ thù một mất một còn. “Anh Thanh, em định đến Vương thành Quan một chuyến!”
Mã Siêu chợt nói.
Dương Thanh nhíu mày, anh vốn định đến Vương thành Quan một mình để cứu Quan Duyệt, nhân tiện đưa Quan Hân về Yến Độ.
Không ngờ Mã Siêu lại vội vàng muốn đến Vương thành Quan để báo thù. “Có lẽ cao thủ đỉnh cao ở Vương thành Quan đã đạt đến Vương Cảnh đỉnh phong, với thực lực của cậu bây giờ, nếu đi báo thù thì có lẽ chỉ còn con đường chết!”
Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Cậu đừng nôn nóng, sau khi tôi chuẩn bị xong, tôi sẽ đích thân đến Vương tộc họ Quan, tôi cam đoan sẽ bắt người phụ nữ kia về đây để cậu tự tay xử lý!”
Mã Siêu im lặng một lúc lâu, bỗng ngẩng đầu nhìn về phía Dương Thanh: “Anh Thanh, khi đó cho em đi với anh nhé!” “Được!”
Dương Thanh đồng ý.
Trạng thái tinh thần của Mã Siêu đã tốt hơn, Dương Thanh cũng yên tâm hẳn, ăn trưa xong thì rời khỏi bệnh viện.
Cho đến mười một giờ đêm, tiếng chuông điện thoại dồn dập bỗng vang lên. “Dương Thanh, Mã Siêu đến Vương thành Quan rồi!”
Sau khi nối máy, giọng nói hốt hoảng của Ngải Lâm vang lên: “Anh ấy còn để lại di thư cho chị, anh ấy vốn không nghĩ mình sẽ sống sót quay về!”
Khi biết tin Mã Siêu đã đến Vương thành Quan, Dương Thanh đã nằm trên giường, đang chuẩn bị đi ngủ lập tức bật dây. “Cậu ấy đến Vương thành Quan rồi à?”
Dương Thanh kinh ngạc hỏi.
Sáng nay, anh vừa cam đoan với Mã Siêu rằng một thời gian ngắn nữa, anh sẽ đích thân đến Vương thành Quan một chuyến.
Không ngờ chưa được một ngày, Mã Siêu đã đến Vương thành Quan rồi. “Trong thư, anh ấy còn nhờ chị chuyển lời cho cậu, trước kia anh ấy luôn nghe lời cậu, nhưng lần này anh ấy không làm được nữa”. “Anh ấy biết rõ sự nguy hiểm khi đến Vương thành Quan, nên không muốn liên lụy tới cậu. “Quan trọng nhất là, Mễ Tuyết là em gái anh ấy, anh ấy phải tự trả mối thù này!”
Giọng Ngải Lâm nghe rất lo lắng: “Dương Thanh, rốt cuộc bây giờ nên làm gì đây?” “Chị đừng sốt ruột, bây giờ em sẽ đi tìm cậu ấy!”
Dương Thanh vừa nói vừa mặc quần áo.
Chưa bàn đến việc Mã Siêu là anh em tốt nhất của anh, chỉ riêng chuyện anh đã làm liên lụy tới Mễ Tuyết, kiểu gì anh cũng phải đòi lại công bằng cho cô ta rồi. “Chồng ơi, có chuyện gì à?”
Tần Thanh Tầm nhìn Dương Thanh đang chuẩn bị rời đi, lo lắng hỏi. “Mã Siêu gặp phiền phức, anh phải đi giúp cậu ấy”.
Dương Thanh nhìn vợ với vẻ áy náy, hôn khẽ lên trán cô: “Chắc anh phải đi một thời gian, em nhớ chăm sóc mình và con gái thật tốt nhé”.
Dương Thanh cũng không nhiều lời, chỉ bảo mình phải đi giúp Mã Siêu
Tần Thanh Tâm là một cô gái bình thường, Dương Thanh không muốn kéo cô vào một số chuyện. “Anh nhớ cẩn thận nhé!”
Tần Thanh Tâm chỉ dặn dò một câu.
Để Dương Thanh không lo lắng, cô tỏ vẻ thoải mái: “Em sẽ chăm sóc mình và con gái thật tốt, anh cứ yên tâm”. “Được, vậy anh đi đây, khi nào xong chuyện anh sẽ về”.
Dương Thanh nói rồi quay người rời đi.
Tần Thanh Tầm nhìn cửa phòng đã đóng với vẻ lo lắng và mất mát.
Tuy cô không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ dáng vẻ hơi bối rối của Dương Thanh thì có thể biết, lần này anh gặp phải phiền phức khá lớn. “Chồng ơi, anh nhất định phải an toàn trở về nhé!”
Tân Thanh Tâm đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn Dương Thanh lái xe rời đi.