Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 740:

 

Chu Hân và Nhiếp Giai Giai đều giận suýt phát điên, không thể tin nổi người bạn cùng phòng ký túc xá luôn chị chị em em với mình sẽ làm như vậy.

 

Quan trọng hơn, chuyện ngày hôm nay xảy ra là do cứu Trương Nhụy.

 

“Trương Nhụy, sao cậu không biết xấu hổ vậy?”

 

Nhiếp Giai Giai tức giận nói: “Cho dù bọn mình có chết cũng không thể theo anh ta!”

 

Chu Hân cũng tức giận nói: “Trương Nhụy, cậu thật đê tiện. Bọn tôi vì cứu cậu mới đắc tội với bọn họ. Bây giờ cậu hay rồi, vì lòng hư vinh của mình mà muốn kéo cả bọn tôi xuống nước”.

 

Trương Nhụy không tức giận mà cười híp mắt nói: “Mình làm vậy chẳng phải là giúp các cậu sao? Dù sao bạn trai của các cậu cũng đâu cần các cậu nữa”.

 

“Lại nói, mình bảo các cậu ngủ cùng anh Quang một đêm thì chỉ cần ngủ với một người. Nhưng nếu các cậu không muốn, sợ rằng sẽ bị nhiều người luân phiên cưỡng bức đấy?”

 

Trương Nhụy nói có phần ám chỉ.

 

Ánh mắt Thái Quang dâm đãng nói: “Không sai, bây giờ các em chỉ có hai lựa chọn, hoặc là ngủ với anh một đêm, hoặc là chờ bị luân phiên cưỡng bức đi. Anh của anh dẫn theo rất nhiều anh em đấy”.

 

Chu Hân và Nhiếp Giai Giai liếc nhìn đám đàn ông thô lỗ, vạm vỡ phía sau Thái Quang mà suýt khóc.

 

Nếu thật sự bị những người này luân phiên cưỡng bức, cho dù bọn họ không chết, cũng phải mất nửa mạng nhỉ?

 

“Mấy đứa chúng mày còn đứng đấy làm gì? Lẽ nào chúng mày muốn xem tao ngủ với bạn gái của chúng mày à? Đương nhiên, nếu chúng mày muốn xem, tao cũng không ngại đâu”, Thái Quang cười híp mắt nói.

 

Thạch Giang và Tiêu Đại Vĩ làm sao có thể muốn nhìn bạn gái của mình bị này nọ chứ?

 

“Bọn em đi ngay đây!”

 

Hai người vừa nói dứt lời đã muốn rời đi.

 

Nhưng vào lúc này, Dương Thanh vẫn im lặng đột nhiên lạnh lùng nói: “Nếu các anh muốn giữ lại con đàn bà đê tiện kia thì giữ lại cũng được. Nhưng ba cô gái khác sẽ rời đi cùng với tôi!”

 

Mọi người nghe vậy đều kinh ngạc đến ngây người.

 

Thạch Giang và Tiêu Đại Vĩ cũng trợn tròn mắt nhìn, hình như không ngờ Dương Thanh sẽ ra mặt cho bạn gái của mình.

 

Bàng Tiểu Duyệt cũng run rẩy, kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi nhìn Dương Thanh.

 

Cô ta biết Dương Thanh là chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh, cũng đoán được anh còn là người của gia tộc Vũ Văn. Nhưng anh chỉ là một đứa con rơi, gia tộc Vũ Văn bồi thường tập toàn Nhạn Thanh cho anh đã là hết tình hết nghĩa rồi.

 

Nhưng người nhà họ Thái không phải là gia tộc bình thường. Cho dù kém hơn tám gia tộc đứng đầu Yến Đô, nhưng nhà họ Thái lại là bá chủ trong giới giải trí ở Yến Đô.

 

Có thể nói nửa giang sơn trong làng giải trí ở Yến Đô đều thuộc về nhà họ Thái.

 

Cho dù là tám gia tộc đứng đầu Yến Đô cũng không dám tùy tiện trở mặt với nhà họ Thái.

 

Cô ta vốn chỉ nhờ Dương Thanh giả làm bạn trai, anh chẳng có lý do phải tiếp tục giúp cô ta, hơn nữa còn đắc tội nhân vật có địa vị lớn như vậy.

 

Nhiếp Giai Giai và Chu Hân vẫn luôn có thành kiến về Dương Thanh cũng kinh ngạc đến ngây người, trong mắt bọn họ còn có chút cảm động và hối hận.

 

Bất kể Dương Thanh có thể giúp bọn họ giải quyết được rắc rối hay không, nhưng ít ra anh không để ý tới mâu thuẫn lúc trước, không những giúp Bàng Tiểu Duyệt mà còn bằng lòng giúp cả bọn họ.

 

“Thằng nhóc, mày làm vậy chính là đâm đầu vào chỗ chết đấy!”, Thái Quang híp mắt nói với vẻ hung ác.

 

Trương Nhụy cũng tức giận. Dương Thanh nói vậy, rõ ràng là cố ý ném cô ta lại.

 

“Anh Quang, không ngờ tên ngu ngốc này muốn tìm chết. Em thấy anh cứ cho hắn được toại nguyện đi. Tốt nhất là ném hắn đi nuôi cá”, Trương Nhụy độc ác nói.

 

Thái Quang không đáp lại cô ta mà lạnh lùng nói với Dương Thanh: “Tao có thể xem như mày còn trẻ tuổi bốc đồng, lết qua đây liếm sạch giày cho tao, tao có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra”.

 

Thái Văn cũng lạnh lùng nhìn Dương Thanh. Hôm nay hắn ta tới đây chỉ để trút giận cho em trai của mình, cho dù phải giết chết Dương Thanh, chỉ cần em trai hắn ta vui, hắn ta cũng sẵn lòng.

 

Dương Thanh không giận còn cười: “Điếc không sợ súng! Tao cũng tha thứ cho sự ngu ngốc của mày, mày cứ giữ lại người phụ nữ bên cạnh, tùy ý hưởng thụ. Tao sẽ dẫn ba cô gái khác đi, như vậy tao có thể tha cho mày”.

 

“Khốn kiếp, mày muốn chết!”

 

Thái Văn lập tức nổi giận, vung tay lên: “Đánh gãy hai tay, hai chân của thằng nhóc này cho tao. Tao muốn chơi bạn gái nó ngay trước mặt nó!”

 

Nhất thời, năm sáu người đàn ông vạm vỡ đồng thời lao về phía Dương Thanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK