Chương 1486:
Nhánh chính vốn do chủ gia tộc nắm giữ, nay Lâm Hạo thể hiện thực lực Vương Cảnh hậu kỳ mạnh mẽ, người của nhánh chính sẽ lựa chọn thế nào, không cần hỏi cũng biết.
“Nếu đã không thể thì chớ nói mấy lời thừa thãi với tôi, từ nay về sau, nhà họ Lâm này không còn chỗ cho anh nữa, nể chút tình anh em trước đây, tôi tha cho anh một lần, cút đi!”
Lâm Hạo thẳng thừng đuổi Lâm Lang.
Ngay vừa rồi, Lâm Lang còn ngồi trên ghế chủ tọa, bên cạnh có hai vị cao thủ Vương Cảnh trung kỳ bảo vệ, ông ta vênh váo tự đắc nói muốn tống cổ Lâm Hạo khỏi nhà họ Lâm.
Chỉ mấy phút sau, hai người đã đổi vị trí cho nhau, thật nực cười biết bao.
“Lâm Hạo, mày đừng có quá đáng!”
Lâm Lang giận dữ hét lớn.
“Người đâu, đuổi Lâm Lang ra ngoài cho tôi!”
Lâm Hạo lên tiếng ra lệnh, nhưng không một ai bước ra.
Lâm Lang lập tức điên cuồng cười to: “Lâm Hạo, mày thấy chưa? Nhà họ Lâm này còn chưa đến phiên mày ra lệnh đâu, còn chưa kế thừa vị trí chủ gia tộc mà mày đã muốn sử dụng quyền lợi của chủ gia tộc à?”
“Xem ra, trước đây tôi đã quá nhân từ, thế cho nên dù tôi đã bộc lộ thực lực của mình, các người vẫn cảm thấy tôi đây là kẻ dễ bắt nạt”.
Lâm Hạo lạnh nhạt cười cười, ánh mắt đảo qua toàn bộ đám người ở đây.Mỗi người nắm quyền trong gia tộc họ Lâm đối mặt với ánh mắt ông ta đều cúi gục đầu xuống, không ai dám nhìn thẳng vào Lâm Hạo.”Các người định để tôi tự mình ra tay hả?”Lâm Hạo lên tiếng hỏi, vừa dứt lời, một khí thế cực uy nghiêm bùng nổ từ trên người ông ta.”Nếu để tôi tự ra tay, có lẽ sẽ có vài người cũng cần phải cút theo Lâm Lang đấy”.Lâm Hạo vừa nói xong, lập tức có vị chủ nhánh lớn tiếng hô: “Nhánh một tình nguyện tôn Lâm Hạo làm chủ nhà họ Lâm”.Bao giờ cũng thế, một khi đã có người mở đầu thì sau đó sẽ nhanh chóng có người thứ hai, người thứ ba đưa ra lựa chọn.”Nhánh hai, nguyện tuân thủ di chúc của chủ gia tộc, tôn Lâm Hạo làm chủ gia tộc đời tiếp theo”
“Nhánh ba, nguyện tuân thủ di chúc của chủ gia tộc, tôn Lâm Hạo làm chủ gia tộc đời tiếp theo”….
Ngay sau đó, mấy nhánh của nhà họ Lâm đều tỏ thái độ tình nguyện tôn Lâm Hạo làm chủ gia tộc đời tiếp theo của nhà họ Lâm.
Lúc này, sắc mặt Lâm Lang đã âm trầm cực điểm, hai mắt ông ta ghim chặt lấy Lâm Hạo, khóe miệng bỗng nhếch lên một nụ cười châm chọc: “Lâm Hạo, mày tưởng tao không có chuẩn bị gì sao?”
Ông ta vừa dứt lời, trong giây lát, một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt đã bao trùm toàn bộ căn phòng này, đặc biệt là Lâm Hạo càng cảm nhận rõ ràng hơn ai hết.
“Các người chết hết đi cho tôi!”
Lâm Lang bỗng phá lên cười, ngay khi mọi người còn đang khiếp sợ nhìn, ông ta bỗng giật tung áo mình ra.
Mọi người chợt thấy quanh thân ông ta đã buộc đầy thuốc nổ.
“Lâm Lang, dừng lại ngay!”
Có người nổi giận gầm lên.
“Lâm Lang, không được làm bậy, mau bỏ mồi lửa xuống ngay!”
“Lâm Lang, chúng tôi tình nguyện giúp cậu đoạt lại vị trí chủ gia tộc!”
Bấy giờ, mấy vị chủ nhánh đều nhốn nháo khuyên bảo Lâm Lang.
Ngay cả Lâm Hạo cũng phải lớn tiếng khuyên can: “Tôi tình nguyện nhường lại vị trí chủ gia tộc”.
“Tình nguyện nhường lại? Lấy thực lực Vương Cảnh hậu kỳ của mày, dù tao có thực sự ngồi lên được cái ghế chủ gia tộc ấy thì liệu có thể sống sót được sao? Chẳng phải cuối cùng cũng sẽ chết trong tay mày sao?”
Lâm Lang kích động hét lên giận dữ: “Lâm Hạo, cả lão chó già kia nữa, mọi hậu quả đều do các người ép tôi, nếu không phải tại các người chèn ép tôi quá đáng thì sao tôi sẽ đi tới bước đường cùng như hôm nay?”
“Tao mới là con trưởng của nhà họ Lâm, dựa vào đâu mà mày lại trở thành người thừa kế của gia tộc này?”
“Lão già kia đã chết rồi, sao còn để lại di chúc cho mày thừa kế gia tộc họ Lâm? Tao không phục”.
“Nếu chuyện đã đến nước này, vậy để tao kéo tất cả chết chung đi, lão chó già kia chẳng phải vẫn mong muốn nhà họ Lâm trở thành gia tộc lớn nhất ở Vương thành Quan này hay sao?”
“Lão hủy hoại ước mơ của tao, tao cũng sẽ hủy diệt giấc mộng của lão, tao sẽ kéo tất cả các người chết chung, vậy thì nhà họ Lâm coi như triệt để bị hủy diệt rồi đi? Ha ha ha ha…”