Chương 1494:
Quan Vương ngạc nhiên, ý của Dương Thanh là anh đã nghĩ ra biện pháp giải quyết nhưng cần sự phối hợp của Vương tộc à?
“Chi bằng cậu Thanh nói ra trước, cũng tiện cho tôi xem xét, đúng không?”
Quan Vương cười nói.
Ý của lão ta cũng rất rõ, đó chính là chờ Dương Thanh nói suy nghĩ của anh ra trước rồi lão ta sẽ quyết định có phối hợp hay không.
Dương Thanh cũng không để ý, cười nói: “Suy nghĩ của tôi rất đơn giản, chính là chủ động dẫn dụ người của Quỷ Môn ở Miêu Thành, chẳng phải Vương tộc cũng phát hiện người của Quỷ Môn Miêu Thành rồi hay sao?”
Quan Vương gật đầu: “Thuật dịch dung của họ cực kỳ hay, đến tôi cũng bị lừa, thậm chí còn giả dạng làm một trưởng lão của Vương tộc họ Quan”.
“Nếu không nhờ chuyện nhà họ Khương làm tôi đề phòng thì không biết khi nào mới phát hiện ra chuyện này”.
Khương Hùng nói: “Nghe đồn thuật dịch dung của Quỷ Môn là dùng cổ thuật, chế tạo bằng da mặt của người sống. Nếu muốn phát hiện, đúng là rất khó”.
“Đúng là rất khó nhưng bây giờ chúng ta đã đề phòng, họ muốn dùng thuật dịch dung để lừa thành viên trong các tộc, e là cũng không dễ dàng gì”.
Quan Vương gật đầu nhìn Dương Thanh nói: “Nói ra đều nhờ cậu Thanh cả. Nếu không nhờ cậu Thanh tìm được mười người của Quỷ Môn Miêu Thành trong nhà họ Khương, chờ đến khi chúng ta phát hiện bí mật này, e là cũng khó”.
Dương Thanh nheo mắt, cười tủm tỉm nói: “Quan Vương nói đùa, tôi chỉ tiện tay giúp đỡ thôi, không ngờ chó ngáp phải ruồi, lôi được đám người Quỷ Môn trà trộn trong nhà họ Khương ra”.
Dương Thanh không phải đồ ngốc, Quan Vương cực lực “dồn” công lao phát hiện người Quỷ Môn ở Miêu Thành cho Dương Thanh, thật ra chỉ vì lão ta đang sợ hãi Quỷ Môn ở Miêu Thành, do đó đổ hết thù hận lên người Dương Thanh.
Thậm chí Dương Thanh còn đoán có lẽ Vương tộc họ Quan đã phát hiện khách quý trưởng lão đó có vấn đề từ lâu rồi, chỉ là Quann Vương e dè Quỷ Môn ở Miêu Thành nên chần chừ không vạch trần.
Nếu không sao lại trùng hợp như vậy?
Dương Thanh mới phát hiện người của Quỷ Môn Miêu Thành trong nhà họ Khương, ngay sau đó Vương tộc họ Quan cũng phát hiện?
“Cậu Thanh khiêm tốn quá, dù thế nào thì nếu không nhờ cậu, có lẽ bây giờ nhà họ Khương đã bị Quỷ Môn Miêu Thành khống chế rồi”.
Quan Vương cười sảng khoái: “Hơn nữa, cậu Thanh đúng là cứu tinh của Vương thành Quan chúng tôi. Nếu nhà họ Khương bị Quỷ Môn ở Miêu Thành khống chế thật, e là Vương tộc họ Quan cũng gặp nguy hiểm”.
“Quan Vương, ông nói vậy hơi không đúng lắm thì phải?”
Mặt Khương Hùng bỗng sầm suống, không vui nói.
Quan Vương bất ngờ: “Ý ông Khương là sao?”
Khương Hùng hừ lạnh nói: “Ông cũng nói rồi, vài chục năm trước Miêu Thành đã có mười cao thủ Thần Cảnh. Mà Vương thành Quan rộng lớn lại không có cao thủ Thần Cảnh nào”.
“Cậu Thanh chỉ là khách của Vương thành Quan mà thôi, cậu ấy cũng chỉ giúp nhà họ Khương chúng tôi một phen, không ngờ người Quỷ Môn ở Miêu Thành lại dịch dung thành tam trưởng lão nhà họ Khương từ lâu”.
“Hơn nữa, những chuyện này là chuyện riêng của Vương thành Quan, liên quan gì đến cậu Thanh đâu?”
“Ông cứ luôn miệng nói cậu Thanh phát hiện người của Quỷ Môn Miêu Thành, thế chẳng phải đang đẩy cậu Thanh vào mối nguy của Vương thành Quan à?”
Quan Vương biết từ trước đến nay Khương Hùng luôn là người thẳng tính nhưng lại không ngờ Khương Hùng lại không hề nể mặt lão ta, thẳng thắn vạch trần ý định của mình ngay trước mặt mọi người.
“Khương Hùng, ông nói quá rồi. Tôi chỉ đang nói sự thật thôi, muốn thể hiện lòng biết ơn với cậu Thanh mà thôi, sao tôi lại đẩy cậu Thanh vào mối nguy của Vương thành Quan chứ?”
Mặt Quan Vương lạnh lùng, bực mình nói: “Tôi không hề nghĩ đến chuyện đó, do ông nhạy cảm quá thôi”.
Dứt lời, Quan Vương lại nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu Thanh, tôi không có ý gì khác, đương nhiên nếu cậu cũng cho rằng tôi muốn lợi dụng cậu thì cậu cứ yên tâm đi. Tôi có thể hỗ trợ cậu giấu chuyện cậu đã giúp nhà họ Khương đối phó với cao thủ của Quỷ Môn Miêu Thành”.
“Không những thế, thậm chí tôi còn sẵn sàng che giấu chuyện cậu Thanh đã đến Vương thành Quan”.