Lưu Kỳ nở nụ cười: “Không biết chủ tịch Thanh muốn bàn chuyện hợp tác gì với tôi?”
Dương Thanh lạnh nhạt hỏi: “Cuộc làm ăn này rất lớn, anh chỉ là tổng giám đốc của tập đoàn Tân Thảo, không thể quyết định được”.
Nghe thấy thế, nét mặt Lưu Kỳ lập tức cứng đờ, trong mắt xuất hiện vẻ lạnh lùng.
“Chủ tịch Thanh đang coi thường tôi đấy à?”
Lưu Kỳ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
“Tôi là chủ tịch của tập đoàn Nhạn Thanh, còn anh chỉ là tổng giám đốc của tập đoàn Tân Thảo, cho dù muốn bàn chuyện làm ăn thì cũng phải bàn với chủ tịch của các anh, anh là cái thá gì chứ?”
Dương Thanh lạnh lùng chất vấn.
Nếu đã biết Lưu Kỳ là người thế nào, đương nhiên không cần chơi với tên ngu ngốc này nữa.
“Cậu muốn chết đúng không!”
Lưu Kỳ tức giận nói: “Cho dù cậu là chủ tịch của tập đoàn Nhạn Thanh thì sao nào?”
“Đúng là không biết tự lượng sức mình!”
Dương Thanh cười lạnh, lập tức ném mấy bản hợp đồng về phía Lưu Kỳ: “Mở to mắt chó ra mà đọc nội dung của mấy bản hợp đồng này đi”.
Lưu Kỳ nhận lấy hợp đồng, nhưng vừa đọc qua thì đã biến sắc.
Hắn nhìn về phía Dương Thanh với vẻ không dám tin: “Cậu… cậu chính là chủ tịch mới của tập đoàn Tân Thảo à?”
Lưu Kỳ vừa nói dứt lời thì tất cả mọi người đều sửng sốt.
Ngay cả Mã Siêu cũng ngẩn ra, vừa rồi Dương Thanh bảo anh ta đến tập đoàn Tân Thảo, anh ta còn tưởng là có công việc gì, nhưng không ngờ lại là đến tiếp để quản tập đoàn Tân Thảo.
Người cảm thấy bàng hoàng nhất chính là Tiêu Chỉ Tinh.
Lúc này, cô ta trợn trừng hai mắt: “Không thể nào, chuyện này tuyệt đối không thể. Đứng sau tập đoàn Tân Thảo là một gia tộc siêu lớn, một doanh nghiệp có nền tảng vững chắc như vậy, sao chủ tịch có thể là cậu được chứ?”
Nhìn nội dung hợp đồng mà tay Lưu Kỳ run lên.
“Chủ tịch, thực xin lỗi, tôi không biết là cậu, nếu không tôi sẽ không bao giờ bất kính với cậu, xin cậu hãy tha thứ cho tôi!”
Lưu Kỳ bước tới và kính cẩn trả lại hợp đồng cho Dương Thanh bằng cả hai tay.
Các nhân viên bảo vệ bao vây Dương Thanh và Mã Siêu cũng rút lui ngay lập tức.
Càng nghĩ vừa rồi suýt chút nữa họ đã ra tay với chủ tịch mới của tập đoàn, bọn họ lại càng thêm sợ hãi.
“Sếp Lưu, anh đang làm gì vậy?”
Tiêu Chỉ Tinh lao tới, kéo tay Lưu Kỳ và xúc động nói: “Cậu ta chỉ là một kẻ dối trá, tuyệt đối không thể là chủ tịch mới của tập đoàn được”.
“Bốp!”
Lưu Kỳ tát vào mặt Tiêu Chỉ Tinh, gầm lên: “Mẹ kiếp, câm ngay miệng lại cho ông!”
“Mở mắt chó của cô ra mà xem nội dung trong bản hợp đồng này này!”
Tiêu Chỉ Tinh bị đánh đến choáng váng, nhìn thấy nội dung hợp đồng mà Lưu Kỳ bảo cô ta đọc, khuôn mặt cô ta liền đờ đẫn.
“Chuyện này…chuyện này sao có thể như thế được?”
“Sao Vương tộc họ Tiết có thể chuyển nhượng tập đoàn Tân Thảo miễn phí cho Dương Thanh được?”
“Cậu ta chỉ là một kẻ lừa lọc thôi, lẽ nào Vương tộc họ Tiết cũng bị lừa rồi sao?”
Tiêu Chỉ Tinh lẩm bẩm, vẻ mặt không thể tin được.
“Bốp!”
Lưu Kỳ lại tát một phát nữa, lần này hắn dùng sức rất mạnh khiến cho Tiêu Chỉ Tinh bị ngã xuống đất, miệng đầy máu.
“Cút! Con đàn bà khốn khiếp, cút khỏi tập đoàn Tân Thảo ngay cho tôi!”