Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chủ gia tộc họ Đặng và họ Khổng thì cũng đã đành, họ chưa từng qua lại với Dương Thanh mà chỉ là từng tận mắt nhìn thấy võ công khủng khiếp của Dương Thanh thôi.

 

Nhưng chỉ dựa vào thực lực và Dương Thanh thể hiện ra, theo như họ thấy, chống đối với nhà họ Tiết chẳng khác nào tự tìm cái chết.

 

Vì vậy, họ không định rời đi với Dương Thanh.

 

Chỉ có Tô Thành Vũ đang ra sức đấu tranh.

 

Lúc trước ông ta đã bỏ qua một cơ hội kết giao với Dương Thanh rồi, nếu lần này lại bỏ lỡ, thì kiếp này đừng nghĩ tới chuyện kết thân với Dương Thanh nữa.

 

“Tôi cũng sẽ đi cùng cậu!”

 

Tô Thành Vũ do dự vài giây, cuối cùng cũng hạ quyết tâm đứng lên trước đám đông.

 

Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn đều cảm thấy hơi bất ngờ, Dương Thanh cũng liếc mắt nhìn ông ta một cái.

 

Sắc mặt của Tiết Nguyên Bá đã trở nên vô cùng ảm đạm, sự tức giận khiến ông ta muốn xé xác Dương Thanh thành từng mảnh ngay lập tức.

 

“Cậu nhóc, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, cậu…”

 

Tiết Nguyên Bá vẫn muốn Dương Thanh gia nhập nhà họ Tiết, nhưng ông ta chưa kịp nói xong thì đã bị Dương Thanh cắt ngang: “Tôi có thể cho ông một cơ hội để đi theo tôi, chỉ cần ông đồng ý, ông sẽ là chủ tương lai của Hoàng tộc họ Tiết”.

 

Nhà họ Tiết là Vương tộc, Dương Thanh lại nói là Hoàng tộc họ Tiết, ý tứ rất rõ ràng, đó chính là anh sẽ giúp nhà họ Tiết có thể quay trở lại với vị trí Hoàng tộc.

 

Tất nhiên Tiết Nguyên Bá hiểu điều này, nhưng làm sao ông ta có thể tin được lời nói của một thanh niên chỉ mới hai mươi bảy tuổi?

 

“Cậu như thế này là đang tìm cái chết đó!”

 

Tiết Nguyên Bá cảm thấy rằng Dương Thanh đang xúc phạm mình, ông ta lập tức vô cùng tức giận.

 

Dương Thanh liếc nhìn Tiết Nguyên Bá đầy lạnh lùng, sau đó quay người định rời đi.

 

Hàn Khiếu Thiên, Quan Chính Sơn và Tô Thành Vũ cũng nhanh chóng đứng dậy đi theo.

 

“Không được sự cho phép của tôi, ai có thể rời đi được chứ?”

 

Tiết Nguyên Bá tức giận hét lên, cao thủ của nhà họ Tiết phía sau ông ta giống như hóa thân của quỷ, lập tức đứng chặn trước mặt Dương Thanh.

 

“Hoặc là biến đi! Hoặc là chết!”

 

Dương Thanh nhìn về phía cao thủ nhà họ Tiết và lạnh lùng nói.

 

“To mồm thật đấy! Thứ mà Tiết Nguyên Bá tôi không có được thì sẽ phải hủy hoại!”

 

Tiết Nguyên Bá cười khẩy và căn dặn: “Mông Đan, trước hết hãy đánh tàn phế thằng nhóc này cho tôi”.

 

Tiết Nguyên Bá, người vừa tỏ ra ưu ái Dương Thanh lập tức thay đổi sắc mặt và chuẩn bị phế bỏ Dương Thanh.

 

Đối với người luyện võ, bị phế đi tu vi thật sự sống không bằng chết.

 

Chỉ vì Tiết Nguyên Bá đã nhắm trúng tài năng của Dương Thanh mà Dương Thanh lại không muốn theo ông ta nên muốn phế bỏ anh, điều này cho thấy Tiết Nguyên Bá là người độc đoán như thế nào.

 

Hàn Khiếu Thiên biết thân phận của Dương Thanh nên không hề sợ hãi, ông ta chỉ cười giễu cợt nói: “Không tự lượng sức mình!”

 

Hai người Quan Chính Sơn và Tô Thành Vũ ở bên cạnh Hàn Khiếu Thiên nghe thấy ông cụ nói như vậy thì đều hoảng hồn.

 

Tiết Nguyên Bá rất có thể trở thành chủ của Vương tộc họ Tiết trong tương lai, tại sao Hàn Khiếu Thiên lại cho rằng Tiết Nguyên Bá đang không tự lượng sức mình trước mặt Dương Thanh chứ?

 

“Tiếp chiêu đi!”

 

Mông Đan hét lên và đập mạnh chân xuống đất, mượn đà bật lên, cả người đột nhiên lao về phía Dương Thanh.

 

Dương Thanh vẫn đứng tại chỗ, anh thậm chí còn không có ý định né tránh.

 

Tiết Khải nhìn thấy cảnh này, trong mắt hiện lên vẻ chế nhạo: “Hóa ra là một thằng ngu. Thực lực của Mông Đan ở nhà họ Tiết có thể xếp vào top năm, vậy mà cậu lại không biết tránh né, không phải đang tự tìm đường chết thì là gì đây?”

 

Tuy nhiên, khoảnh khắc anh ta vừa dứt lời thì Mông Đan đã xông tới trước mặt Dương Thanh, giơ tay tung ra một đấm nhắm về phía ngực Dương Thanh.

 

“Bốp!”

 

Thoạt nhìn nắm đấm của Mông Đan dường như sắp đánh trúng ngực của Dương Thanh đến nơi rồi, nhưng chính vào thời điểm quan trọng này, Dương Thanh đột nhiên duỗi ra một cánh tay và nắm lấy cổ tay đang tung ra nắm đấm của Mông Đan.

 

“Cái gì?”

 

“Sao có thể như vậy được?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK