Chương 1447:
“Nhánh một VS nhánh năm!”
“Nhánh hai VS nhánh bốn!”
Trọng tài công khai tuyên bố kết quả: “Sau đây, đầu tiên mời tuyển thủ nhánh chính và nhánh ba lên bục dự thi!”
Mắt ông chủ nhánh ba loé sáng, dặn dò cao thủ bên cạnh: “Vòng đấu đơn, cậu lên đi, phải thắng trận đầu!”
“Vâng!”
Cao thủ nhánh ba vội vã trả lời.
Khương Hùng tuỳ tiện nhìn một người trẻ tuổi: “Trận này cậu lên đi!”
“Tôi?”
Người trẻ tuổi bị Khương Hùng chọn ngạc nhiên.
“Cậu đó, lên trên nhanh đi, thắng thua không thành vấn đề, người không sao là được!”
Khương Hùng lạnh nhạt nói.
“Dạ!”
Cao thủ trẻ tuổi đứng thẳng người, những lời của chủ gia tộc làm hắn thấy ấm áp.
Chờ sau khi cao thủ trẻ tuổi lên đài, Khương Long Phi nhìn bố mình với vẻ mặt khó hiểu: “Bố, trận đầu là trận đấu quan trọng, sao bố lại xếp người này lên? Chắc chắn sẽ thua!”
“Vòng đấu đơn đội thắng sẽ được bao nhiêu điểm?”
Khương Hùng hỏi ngược lại.
“Nếu thắng trận đầu tiên thì được một điểm, được vào trận tiếp theo. Vào rồi thì đánh thêm hai trận nữa, nếu thắng hết sẽ được hai điểm”.
Khương Long Phi nói: “Nói cách khác, nếu là quán quân vòng đấu đơn thì tổng cộng được ba điểm!”
“Vậy quán quân vòng đấu nhóm thì sao?”
Khương Hùng lại hỏi.
Khương Long Phi buột miệng nói: “Ba mươi điểm!”
“Bây giờ đã hiểu ý của bố chưa?”
Khương Hùng cười cười hỏi.
Sau khi Khương Long Phi sững sờ một lúc mới sự tỉnh: “Bố ơi con hiểu rồi, bố định loại những người mạnh nhất rồi lấy được giải quán quân vòng đấu nhóm!”
Khương Hùng cười cười, không nói gì.
Có được đáp án của Khương Hùng, Khương Long Phi cực kỳ kích động.
Nếu Khương Hùng đã nói vậy, chắc chắn lão ta có cách trở thành quán quân trong trận chiến nhóm.
Nhưng Khương Long Phi vẫn hơi lo lắng.
Trong lúc nói chuyện, cao thủ nhánh chính và nhánh ba bắt đầu đấu với nhau.
Cao thủ trẻ tuổi của nhánh chính nhìn cao thủ trung niên của nhánh ba, mặt nghiêm túc tập trung.
“Nhóc con, cậu xin thua đi!”
Cao thủ nhánh ba nhìn cao thủ nhánh chính nói, mặt mỉa mai, ánh mắt đầy khinh thường.”
Ông muốn chết à!”
Cao thủ nhánh chính gầm lên rồi tấn công trước.Cao thủ nhánh ba đứng tại chỗ, chẳng thèm trốn tránh, mặt khinh thường nói: ”
Tốc độ quá chậm!”