Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3303:

Dương Thanh lạnh lùng nhìn chăm chằm vào Mục Lương Bình: “Nếu không muốn chết thì cút ngay cho tôi! Tôi đã nói Tiểu Uyển đang chữa trị cho kiếm khách Ảnh Tử, không ai được quấy rây hết”.

Mục Lương Bình càng tức giận hơn, chỉ tay vào Dương Thanh rồi quát: “Cậu là cái thá gì?

Dám uy hiếp cậu chủ Mục ở Mục phủ á? Có tin…”

“Rắc!”

Mục Lương Bình còn chưa dứt lời, Dương Thanh đã biến mất, đám người chưa kịp hoàn hồn thì đã thấy Dương Thanh xuất hiện trước Mục Lương Bình, gần như chỉ trong chớp nhoáng, tiếng xương gãy thanh thúy cũng vang lên.

Ngón trỏ của Mục Lương Bình đã bị bẻ gấy gập.

“Á… Ngón tay của tôi, cậu dám bẻ gãy ngón tay của tôi…”

Mục Lương Bình rú lên thảm thiết.

Mục Xung lập tức biến sắc, giận dữ nói: “Dương Thanh! Cậu to gan thật, dám bẻ ngón tay người của tôi ngay trước mặt tôi à”.

Dương Thanh lạnh lùng nhìn Mục Xung: “Nể mặt Mục thành chủ, tôi có thể không so đo với ông, nhưng điều đó không có nghĩa là các người có thể tùy ý giãm đạp lên tôn nghiêm của tôi, hôm nay tôi nói rõ luôn, ai khiến tôi khó chịu, tôi cũng sẽ cho người đó khó chịu nốt”.

“Tiểu Uyển đang chữa trị cho kiếm khách Ảnh Tử, không ai được quấy rầy, bằng không, tự chịu hậu quả!”

Giọng Dương Thanh lạnh lùng đến cực điểm, khí thế đáng sợ bùng nổ từ người anh, ập tới chỗ cao thủ Mục phủ.

Vào giây phút này, cao thủ của Mục phủ thi nhau biến sắc.

Hình như khí thế của Dương Thanh đã mạnh hơn, họ không chắc sẽ đánh bại được anh.

Mục Xung cần răng: “Dương Thanh, cậu định đối đầu với tôi à?”

Dương Thanh cười lạnh, nhìn chằm chăm vào Mục Xung: “Xem ra ông đang rất nóng lòng được trở thành thành chủ mới của Mục phủ. Tôi vốn không định nhúng tay vào cuộc tranh giành vị trí thành chủ Mục phủ, nhưng nếu ông đã khiêu khích tôi năm lần bảy lượt thế này, tôi mà không nhúng tay vào thì có lỗi với sự tin tưởng của Mục thành chủ dành cho tôi quá”.

Nghe thấy thế, Mục Xung biến sắc, tức giận nói: “Cậu định nhúng tay vào cuộc tranh giành vị trí thành chủ Mục phủ à?”

Dương Thanh cười lạnh, khinh miệt nhìn Mục Xung: “Mục thành chủ cũng là bậc kiêu hùng, sao lại sinh ra đứa con trai rác rưởi như ông chứ?”

“Hôm nay, chắc chắn tôi sẽ nhúng tay vào cuộc tranh giành vị trí thành chủ Mục phủ rồi! Chỉ cần tôi còn ở đây, ông đừng hòng trở thành thành chủ Mục phủ mới”.

Lời anh nói khiến mọi người kinh hãi!

Ai cũng sững sờ nhìn Dương Thanh, Mục Xung siết chặt năm tay, trong mắt tràn ngập vẻ †ức giận, không che giấu chút nào.

Ông ta muốn giải quyết Dương Thanh ngay, nhưng cũng biết nếu mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ của Mục phủ không ra tay, không ai ở Mục phủ có thể làm gì Dương Thanh hết.

Hơn nữa, Dương Thanh đã thành công hợp tác với cao thủ Tống Thành, bây giờ, hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Tống Thành đang canh chừng bên ngoài Mục phủ đấy.

“Giỏi! Giỏi lắm!”

Mục Xung tức giận bật cười, nhìn chăm căm vào Dương Thanh: “Chắc chắn cậu sẽ hối hận!”

Ông ta nói rồi giận dữ quay người rời đi.

Những người khác của Mục phủ thấy thế, cũng đi nốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK