Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 736:

 

“Đúng vậy, chắc chắn anh ta không dám trêu chọc đám người đã dẫn Nhụy Nhụy đi, thậm chí còn chẳng dám ra ngoài”.

 

“Tiểu Duyệt, người đàn ông như vậy mà cậu còn không mau đá đi, không chừng một ngày nào đó cậu bị người ta bắt đi, anh ta cũng không dám cứu cậu đâu”.

 

 

Mấy người đều châm chọc.

 

Sắc mặt Bàng Tiểu Duyệt cũng khó coi. Nhưng cô ta hiểu rõ quan hệ giữa mình và Dương Thanh còn chưa tới mức để anh cứu người giúp, nên chỉ có thể lựa chọn im lặng.

 

“Chúng ta mau qua cứu Nhụy Nhụy đi! Lãng phí thời gian với loại người này làm gì?”

 

Nhiếp Giai Giai vội giục.

 

Ngay cả Bàng Tiểu Duyệt cũng đi theo đám người Lương Vân rời đi. Trong phòng lập tức chỉ còn lại một mình Dương Thanh.

 

Chẳng bao lâu, đám người Lương Vân dẫn theo Trương Nhụy trở về. Nhưng tóc tai cô ta bù xù, quần áo cũng có vài dấu vết bị xé rách.

 

“Anh Lương, may vừa nhờ có anh, bằng không em thật sự không dám tưởng tượng tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì”, Trương Nhụy nói với hai mắt đỏ hoe.

 

Lương Vân khẽ lắc đầu: “Bất kể thế nào thì các em đều là bạn của Tiểu Duyệt. Anh cứu các em cũng là chuyện nên làm”.

 

Trương Nhụy nghe vậy thì có hơi thất vọng.

 

Cô ta vốn tưởng Lương Vân sẽ coi trọng mình, nhưng không ngờ trong mắt đối phương chỉ có Bàng Tiểu Duyệt.

 

“Tiểu Duyệt, cậu xem anh Lương tốt với cậu tới mức nào? Theo bọn mình thấy, cậu mau đá gã bạn trai vô dụng kia và đến với anh Lương đi!”

 

“Đúng vậy, nhà họ Lương sắp trở thành một tám gia tộc đứng đầu Yến Đô. Nói không chừng mấy chục năm sau, anh Lương chính là chủ gia tộc họ Lương đấy. Đến lúc đó, cậu sẽ là vợ của chủ nhà, sống một đời xa hoa làm người ta ghen tỵ”.

 

“Tên vô dụng kia hoàn toàn không xứng với cậu đâu. Có anh Lương ở đây, anh ta còn chẳng dám đi cùng bọn mình qua cứu Nhụy Nhụy, đúng là đồ nhát gan”.

 

Mấy cô gái mồm năm miệng mười khuyên bảo Bàng Tiểu Duyệt.

 

Lương Vân vẫn tươi cười dịu dàng nói với Bàng Tiểu Duyệt: “Tiểu Duyệt, em biết tâm tư của anh đối với em rồi. Anh không quan tâm tới quá khứ của em. Chỉ cần em bằng lòng làm người yêu của anh, dù có bảo anh làm gì cũng được”.

 

Bàng Tiểu Duyệt lắc đầu, nói với Lương Vân: “Xin lỗi, tôi đã có bạn trai!”

 

Lương Vân cũng không quá bất ngờ, vẫn tươi cười rạng rỡ: “Nếu đã vậy, anh sẽ không miễn cưỡng. Nhưng anh muốn nói cho em biết là anh sẽ chờ em, sẽ luôn chờ em!”

 

“Tiểu Duyệt, bọn mình thật sự ghen tỵ với cậu đấy! Cậu lại có được người đàn ông tốt như anh Lương yêu cậu”.

 

“Đúng vậy, nếu là mình, mình đã cảm động đến phát khóc từ lâu rồi”.

 

Chu Hân và Nhiếp Giai Giai hâm mộ nói.

 

Ánh mắt Trương Nhụy nhìn Bàng Tiểu Duyệt hơi lạnh. Cô ta đã đá bạn trai của mình chỉ để mong Lương Vân có thể để ý đến mình hơn. Nhưng không ngờ trong mắt gã chỉ có Bàng Tiểu Duyệt.

 

“Rầm!”

 

Đột nhiên có người đá văng cửa phòng ra. Sau đó lại thấy một đám gã đô con xông vào, trông ai nấy đều rất hung ác.

 

“Quang, em nói cho anh biết là đứa nào mới đánh em?”

 

Gã đô con dẫn đầu tức giận hỏi một người thanh niên bên cạnh.

 

“Chính là những người này vừa đánh em. Anh phải hành bọn chúng lên bờ xuống ruộng cho em. Em muốn mỗi tên phải bớt một cái chân!”, người thanh niên nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Trên người anh ta đầy vết chân, mặt mũi cũng bầm dập, rõ ràng là bị vây đánh.

 

Khi đám người Trương Nhụy thấy nhiều người như vậy thì sợ tới biến sắc, trốn sau lưng Lương Vân. Có lẽ bây giờ chỉ có thân phận của gã là dọa được những người này rời đi.

 

 

“Đúng vậy, nếu là mình, mình đã cảm động đến phát khóc từ lâu rồi”.

 

Chu Hân và Nhiếp Giai Giai hâm mộ nói.

 

Ánh mắt Trương Nhụy nhìn Bàng Tiểu Duyệt hơi lạnh. Cô ta đã đá bạn trai của mình chỉ để mong Lương Vân có thể để ý đến mình hơn. Nhưng không ngờ trong mắt gã chỉ có Bàng Tiểu Duyệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK