Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1511:

 

Nghe thấy thế, tất cả đều sợ ngây người. “Ý của ông là các thế lực khác trong Miêu Thành cũng đã xuất thế, chỉ là chúng tôi vẫn chưa biết thôi sao?”

 

Quan Vương trầm giọng hỏi, hơi thở trở nên dồn dập.

 

Trước đó bọn họ đã suy đoán cả Miêu Thành chỉ có Quỷ Môn xuất thế.

 

Nhưng hiện giờ xem ra, mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.

 

Sắc mặt Dương Thanh cũng nghiêm trọng hơn: “Nói tiếp đi!”

 

Lão già mặc áo đạo sĩ gật đầu nói: “Mỗi một Vương thành đều có cao thủ của Miêu Thành xâm nhập vào. Chắc chắn các người sẽ tưởng kẻ do thám bị các Vương thành khác phát hiện đều là người của Quỷ Môn đúng không?”

 

“Thực ra không phải đâu. Vương thành Quan là phạm vi đi săn của Quỷ Môn. Các Vương thành khác thuộc về các thế lực khác của Miêu Thành”.

 

“Giữa các thế lực lớn ở Miêu Thành có một quy định bất thành văn, cao thủ Thần Cảnh không được xuất hiện”.

 

“Nếu không vì Quỷ Môn bị tổn thất quá lớn ở Vương thành Quan, môn chủ cũng sẽ không phải tôi tới”.

 

“Số lượng cao thủ Thần Cảnh trong Miêu Thành có hạn, các thế lực đều biết rõ. Lần này tôi ra ngoài cũng chỉ có môn chủ của Quỷ Môn biết”.

 

“Nếu tôi bỏ mạng tại đây, dù Quỷ Môn muốn giấu diếm e là cũng không giấu được bao lâu. Nếu để các thế lực khác biết cao thủ Thần Cảnh của Quỷ Môn đi ra ngoài, chỉ sợ bọn họ đều sẽ phải cao thủ Thần Cảnh ra ngoài”.

 

“Đến lúc đó, mười mấy cao thủ Thần Cảnh của Miêu Thành đồng loạt xuất hiện sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng với Chiêu Châu. Không cần nói nhiều chắc các người cũng biết rõ rồi chứ?”

 

“Vậy nên nên muốn bảo vệ trật tự của Chiêu Châu, các người không thể giết tôi!”

 

Lời nói của lão già mặc áo đạo sĩ đã dọa sợ những người đứng đầu các thế lực lớn ở Vương thành Quan.

 

Dù là Dương Thanh cũng cảm thấy áp lực cực lớn.

 

Ham muốn sống sót của lão già mặc áo đạo sĩ rất mạnh, trông không giống như nói dối.

 

Vậy có nghĩa là ngoài Quỷ Môn, vẫn còn các thế lực khác của Miêu Thành xuất thế, mà mỗi thế lực đều có cao thủ Thần Cảnh trấn giữ.

 

“Ông tưởng nói vậy thì chúng tôi sẽ tha cho ông sao?”

 

Quan Vương giận dữ chất vấn.

 

Lão già mặc áo đạo sĩ khinh thường nhìn Quan Vương nói: “Nếu các người tưởng tôi muốn sống mới nói vậy thì cứ giết tôi đi”.

 

“Nhưng tôi chết chỉ là chuyện nhỏ, cao thủ Thần Cảnh ồ ạt xông vào Chiêu Châu mới là chuyện lớn”.

 

“Tôi thừa nhận thực lực của chiến vực Chiêu Châu rất mạnh, nhưng thế thì đã sao? Ngoài súng pháo ra, bọn họ còn có gì?”

 

“Có mấy cao thủ Thần Cảnh trấn giữ?”

 

“Nếu tôi đoán không sai, cao thủ Thần Cảnh của Chiêu Châu còn đang phải chống giặc ngoại xâm đúng không?”

 

“Nếu mười mấy cao thủ Thần Cảnh của Miêu Thành đều xuất hiện, dù Chiêu Châu huy động toàn bộ cao thủ Thần Cảnh tới đối phó thì phải chống lại giặc ngoại xâm thế nào?

 

Rõ ràng lão ta rất am hiểu tình hình của Chiêu Châu, chỉ vài câu nói đã đâm trúng vào nỗi đau của Chiêu Châu.

 

Dương Thanh nheo mắt lại, lửa giận cuồn cuộn dần tràn ra từ trong người anh.

 

Anh từng là Tướng quân bảo vệ biên giới Chiêu Châu, kẻ nào dám xâm phạm Chiêu Châu chính là kẻ địch của anh.

 

“Bọn họ dám!”

 

Dương Thanh đột nhiên gầm lên.

 

Tất cả đều nhìn về phía anh. Lửa giận trên người anh khiến các cao thủ có thực lực hơi thấp phải sợ run người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK