Chương 1534:
Dương Thanh nhìn sát thủ kia bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.
Chỉ vì đối phương vừa định bắt Tần Đại Dũng và Tiêu Tiêu.
Sát thủ bán bộ Thần Cảnh nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trong mắt bỗng xuất hiện vẻ kiên quyết, ông ta cắn răng: “Nếu đã phải chết, hãy để tôi trải nghiệm thực lực của cao thủ Thần Cảnh một lần!”
Ông ta nói rồi chợt lấy một ống tiêm ra, đâm vào tay mình.
Dương Thanh nhíu mày, nghe ý đối phương thì hình như ông ta có thể tăng thực lực lên đến Thần Cảnh ư?
Anh vừa cảm thấy nghi ngờ, một khí thế đáng sợ bỗng phát ra từ người đối phương.
Điều khiến Dương Thanh kinh ngạc chính là, sát thủ chỉ có thực lực bán bộ Thần Cảnh bỗng trở thành cao thủ Thần Cảnh, hơn nữa khí thế còn tăng mạnh.
Không những thế, trên da ông ta còn đầm đìa máu, ngay cả quần áo cũng đẫm máu tươi.
Sau mấy giây ngắn ngủi, rốt cuộc khí thế của ông ta cũng ổn định ở Thần Cảnh.
Nhưng trông ông ta hơi thê thảm.
“Hãy dùng thực lực mạnh nhất của cậu để đánh với tôi một trận đi!”
Sát thủ Hồng Trần tức giận nói.
Ngay sau đó, ông ta lập tức lao thẳng đến chỗ Dương Thanh.
Trước Tiếp
Dương Thanh nhìn sát thủ đang lao đến chỗ mình, vẫn đứng im.
Hình như cảm nhận được sự khinh thường của Dương Thanh, sát thủ bán bộ Thần Cảnh thẹn quá hoá giận, tốc độ cũng nhanh hơn, lao thẳng tới chỗ anh.
Ông ta là sát thủ đỉnh cao của tổ chức sát thủ hàng đầu ở nước ngoài, đã làm sát thủ ở Hồng Trần hơn mười năm, giết vô số cao thủ.
Rất ít người có tư cách trở thành đối thủ của ông ta, nhưng ai cũng là cao thủ đứng đầu hết.
Ông ta không ngờ người mà mình cần giết trong nhiệm vụ này lại là cao thủ Thần Cảnh.
“Chết đi!”
Sát thủ Hồng Trần tức giận quát, đấm vào đầu Dương Thanh.
“Rầm!”
Vào giây phút đó, Dương Thanh cũng giơ nắm đấm lên, sau một tiếng động lớn, dường như hầm trú ẩn của nhà họ Tôn cũng rung chuyển.
Một luồng khí đáng sợ lan ra bốn phía từ chỗ nắm đấm của hai người chạm vào nhau.
“Rắc rắc rắc!”
Một giây sau, cánh tay mà sát thủ Hồng Trần đã dùng để đấm Dương Thanh phát ra tiếng gãy giòn giã như pháo nổ.
“Sao… sao có thể chứ?”
Sát thủ Hồng Trần ngơ ngác nhìn cánh tay gãy của mình với vẻ không dám tin.
“Rõ ràng thực lực của tôi cũng đạt đến Thần Cảnh rồi, sao vẫn không thắng được cậu chứ?”
Ông ta không chấp nhận nổi sự thật này, dường như không hề thấy đau khi tay gãy, tức giận gầm lên.
Ngay sau đó, ông ta lại đấm Dương Thanh bằng tay khác.
“Rầm!”
Dương Thanh vẫn đứng im, chỉ tùy ý vung tay lên, chống lại nắm đấm của đối phương.
“Rắc rắc rắc!”
Cũng như trước đó, cánh tay của sát thủ Hồng Trần lập tức nát vụn.
Những chuyện này xảy ra rất nhanh, Dương Thanh không hề di chuyển chút nào, chỉ giơ tay ra đỡ khi sát thủ Hồng Trần lao đến.