Chương 1736:
Cao thủ áo đen cười khục khặc, nhìn thi thể trước mắt kia, nói: “Thi thể này tuy không phải thân xác của cao thủ Thần Cảnh nhưng cũng đã là bán bộ Thần Cảnh, cũng tàm tạm rồi”.
Hai thi thể kia chính là của Miêu Vân Nghiễm và Tào Việt.
Trước khi chết, Miêu Vân Nghiễm là cao thủ đã đạt tới cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ, còn Tào Việt trước đó chỉ mới là bán bộ Thần Cảnh. Sau này, tuy đã đột phá tới Thần Cảnh nhưng đó là do dùng một phương pháp đặc biệt cưỡng chế tăng cảnh giới.
Cao thủ áo đen nói xong, mỗi tay túm lấy một thi thể, vận sức, khiêng cả hai thi thể lên vai, sau đó ngang nhiên bước ra ngoài.
“Ông là ai?”
Một cao thủ áo đen khiêng hai thi thể đi trông quá bắt mắt, cho nên vừa ra khỏi phòng đã bị những người canh gác quanh đó phát hiện, vài vệ sĩ của Vương tộc họ Tần vội vàng kéo đến bao vây lão ta lại.
“Cút!”
Cao thủ áo đen giận dữ quát to một tiếng, giơ một chân lên, dậm mạnh xuống đất.
“Ầm!”
Sau một tiếng động cực lớn, đất dưới chân run rẩy kịch liệt, lấy chân lão ta làm tâm, từ đó có vô số khe lớn bằng cánh tay khuếch tán về phía các vệ sĩ.
Cảnh tượng này khiến đám vệ sĩ của Vương tộc họ Tần đều ngây dại, đứng yên như phỗng, toàn thân lẩy bẩy không ngừng, nhưng lại không thể chuyển động chút nào.
Đợi khi bọn họ lấy lại tinh thần, cao thủ áo đen đã biến mất khỏi tầm mắt.
Tần Đức Chính vừa trở lại Vương phủ họ Tần, mấy vệ sĩ đã chạy tới, quỳ gối thấp thỏm bẩm báo: “Thưa Vương, chúng tôi không thể bảo vệ hai thi thể kia, cả hai đều đã bị một cao thủ áo đen cướp đi rồi”.
Vương tộc họ Tần mới được thành lập, đây đúng là thời điểm cần lập uy, những vệ sĩ này đều rất sợ bị Tần Đức Chính xử lí nặng để làm gương.
“Cái gì? Hai thi thể kia đã bị người ta cướp đi?”
Tần Đức Chính chưa trách tội đội vệ sĩ mà kinh sợ hỏi.
Vệ sĩ cầm đầu vội trình bày: “Đối phương chỉ có một người, hai bên vai khiêng hai thi thể, đến khi chúng tôi lấy lại tinh thần thì người đó và thi thể đều đã biến mất”.
Vũ Liệt đứng bên đột nhiên nói thêm: “Đối phương rất mạnh, chắc là một cao thủ Thần Cảnh”.
Con ngươi Tần Đức Chính bỗng co rụt lại, nhìn sang Vũ Liệt, sắc mặt như không thể tin nổi.
Vũ Liệt chỉ vào khe nứt bằng cánh tay dưới mặt đất, trầm giọng nói: “Trừ cao thủ Thần Cảnh, còn ai có thể làm được thế này?”
Lúc này Tần Đức Chính mới chú ý trên mặt đất có một vết chân lõm xuống rất sâu, xung quanh vết chân chằng chịt những khi nứt bằng cánh tay.
Đây là lần thứ hai ông cụ thấy loại vết tích này, lần đầu tiên cũng là trong này hôm nay, khi Dương Thanh đấu với Miêu Vân Nghiêm.
“Các cậu giải tán đi!”
Tần Đức Chính phất tay, cho các vệ sĩ rời khỏi đó.
Trong phòng họp của gia tộc, Tần ĐỨc Chính ngồi vào vị trí chủ tọa, bên dưới là các vị lãnh đạo của VƯơng tộc, lúc này, sắc mặt mọi người đều lộ vẻ căng thẳng.
“Chuyện xảy ra hôm nay là sự kiện tối mật của Vương tộc họ Tần chúng ta, không cho phép bất cứ kẻ nào lan truyền ra ngoài, nghe rõ chưa?”
Tần Đức Chính bỗng lên tiếng.
“Vâng, thưa Vương!”
Tất cả những vị lãnh đạo của Vương tộc lập tức đáp.
Đương nhiên bọn họ đều hiểu rõ, để lộ chuyện này ra ngoài sẽ đem đến nguy cơ lớn thế nào cho Vương tộc họ Tần.
“Tuy đối phương đã cướp đi hai thi thể kia nhưng lại chưa hề gây ra bất cứ tổn thất về người nào cho Vương tộc ta, điều này chứng tỏ đối phương cũng không muốn làm lớn chuyện lên”.
Tần Đức Chính nghiêm nghị nói: “Nếu đã thế, chuyện này coi như dừng ở đây, không ai trong chúng ta được bàn lại chuyện này nữa, Vương tộc họ Tần ta vừa thành lập, nhiệm vụ thiết yếu của chúng ta là âm thầm làm lớn mạnh bản thân”.
“Tạm thời chúng ta sẽ không dính vào bất cứ chuyện gì của bên ngoài, chỉ nỗ lực gia tăng thực lực của cao thủ gia tộc ta”.