Ông Lý còn đang không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Con trai đã lên chuyến bay về Hồng Kông. Cả không gian phòng khách tràn ngập niềm vui. Ông Lý thì thào tự nói:
- Bình an là tốt rồi, bình an là tốt rồi!
Rất nhiều người bọn họ không hiểu được là trong đó đã xảy ra chuyện gì? Bọn bắt cóc vừa rồi còn nói cần sáu trăm triệu cơ mà. Âu Dương Kiến Thành đã rút từ ngân hàng năm trăm triệu tiền mặt. Đang chuẩn bị đến một ngân hàng khác để chuyển khoản. Đột nhiên nhận được điện thoại anh Cả không việc gì, bình an vô sự.
Âu Dương Kiến Thành nghĩ nửa ngày cũng không hiểu được chuyện gì đã xảy ra, giải quyết những chuyện này ra sao đây?
Lý Tuệ Hoa và ông Kim cũng vội từ khách sạn trở về, vừa bước vào cửa đã kêu lên:
- Ba, không việc gì rồi, đại ca đã bình an rồi!
Lý Tuệ Hoa sắp khóc, ôm chặt lấy ông Lý, vô cùng xúc động.
Viện Viện và Emi bước vào, thấy cảnh tượng này Emi cũng cảm thấy cảm động. Tình thân không có gì trên thế giới có thể so sánh được.
Thấy bọn họ xúc động như vậy Emi thật sự vui, cũng rất ngạc nhiên, cảm động. Ông nội cuối cùng cũng làm một chuyện tốt. George có thể ra tay cứu Cậu cả nhà họ Lý, đây là một kỳ tích lứn. Emi cảm thấy rất vui. Ông nôi, cảm ơn ông!
Lão Nhị vẻ mặt ngạc nhiên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao lại thế này? Y nghĩ mãi cũng không hiểu, bọn cướp sao tự nhiên lại thả anh cả Nhưng rõ ràng anh cả đã gọi điện thoại về, nói rằng mình an toàn rồi, đang lên chuyến bay về nước mà.
Y thầm nghĩ, có phải là có â mưu gì không?
Lý Hồng gần như cũng không thể tin được việc này. Việc này được giải quyết khiến cho người ta không thể ngờ được.
Cậu cả nhà họ Lý bình an trở về, chắc chắn cần nhờ đến thế lực ở nước Mỹ. Rốt cuộc là ai đang âm thầm ra tay giúp đỡ để y có thể bình an thoát hiểm.
Lão Nhị nghi ngờ:
- Ba, ba nói xem trong này có âm mưu gì không?
Ông Lý cũng tỉnh táo lại, chưa gặp con trai ở Hồng Kông chưa ai có thể khẳng định nó thật sự bình an. Bởi vì trong tình hình như vậy, khó nói rằng y bị kẻ khác bắt có.
Bởi vì không có lý do gì khiến bọn cướp phóng thích con tin. Mắt thấy có thể nắm trong tay mấy trăm triệu, bọn họ sẽ không bỏ qua. Đang lúc mọi người nghi ngờ khó hiểu thì anh em Trương Nhất Phàm bước vào.
Lý Hồng lập tức đứng lên hỏi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trương Nhất Phàm cười nhạt:
- Yên tâm đi mọi việc đã qua rồi.
Lý Hồng khó hiểu, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vây? Cô thấy vẻ thần bí của Trương Nhất Phàm không khỏi trừng mắt nhìn hắn.
Để chứng thực cậu cả nhà họ Lý đã bình an, Trương Nhất Phàm gọi điện thoại cho bà Ngô.
Lão Lý và và Ngô đã gặp nhau trong hôn lễ của Trương Nhất Phàm và Đổng Tiều Phàm. Hai người cũng đã nói chuyện với nhau. Trong điện thoại bà Ngô nói cho lão Lý rằng vừa rồi tự bà đưa cậu cả nhà họ Lý ra sân bay. Mọi việc đều bình an, không phải lo lắng.
Dù bà Ngô cam đoan, nhưng lão Lý vẫn không quá tin tưởng. Có lẽ mọi người đã lo lắng trong thời gian dài như vậy nên vẫn nghi ngờ. Có lẽ chỉ khi cậu cả trở về thật sự trước mặt thì mọi người mới có thể hoàn toàn yên tâm.
Trương Nhất Phàm nhìn lão Nhị nói:
- Cậu cũng cânt hận quá, yên tâm đi, Cậu cả bình an tồi, tôi đã liên hệ với bên Mỹ. Nếu mọi người thật sự vẫn chưa tin thì có thể theo dõi tin tức ở New York.
Lý Tuệ Hoa vội vàng chạy lên tầng, lấy máy tính vào mạng tìm trang web tin tức của New Jork. Quả nhiên trên đầu trang có tin tức người Hoa bị bắt cóc.
Trang web đưa tin cảnh sát New Jork vừa phá vụ án bắt cóc. Hiện giờ con tin đã an toàn, nhưng cảnh sát vẫn tiếp tục tiến hành điều tra.
Tin được đưa ra không lộ tin tức gì về con tin, nhưng nói là vụ án do người Hoa tổ chức. Hiện giờ, phần lớn phạm nhân đều bị giết chết, cảnh sát vẫn đang giăng lưới truy bắt.
Mà công ty thành viên của tập đoàn Lý thị đúng là ở New Jork.
Xem đến đây mọi người yên tâm hơn một chút. Hơn nữa, bà Ngô đã xác minh đó là sự thật, lão Lý cuối cùng cũng hoàn toàn yên tâm. Ông ta vui vẻ nói với mọi người:
- Đi thôi, mọi người cùng nhau đến khách sạn. Mấy ngày nay việc tiếp khách đã bị chậm trễ. Tiệc rượu hôm nay nhất định phải tiếp những người khách xa, coi như là xin lỗi.
Ông ta nhìn Trương Nhất Phàm nói:
- Hai cháu, rất cảm ơn hai cháu.
Trương Nhất Phàm khiêm tốn nói:
- Ông quá lời rồi, thật ra chúng tôi cũng không làm gì, đó là phúc của Đại công tử.
- Các cháu khiêm tốn rồi, Lý Gia Minh tôi vẫn biết, nếu không phải các cháu, chắc chắn không thể thuận lợi như vậy được. Việc này, chúng ta sau này nói sau. Những người khách khác còn đang chờ ở khách sạn chúng ta cùng nhau đến đó thôi.
Ông ta quay đầu lại, nhìn Lý Hồng nói:
- Lý Hồng, cháu cũng vất vả rồi, thay tôi cảm ơn Tổng bí thư đã quan tâm.
Lý Hồng thâm kêu khổ trong lòng, chuyện này không có gì liên quan đến cô, cũng không liên quan đến Tổng bí thư. Chắc chắn Trương Nhất Phàm đã giở trò quỷ, cũng không biết hắn làm thế nào, không ngờ giải quyết được việc bắt cóc ở nước ngoài.
Khi mọi người đi ra cửa, Lý Hồng hỏi thầm Trương Nhất Phàm xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trương Nhất Phàm nhỏ giọng nói:
- Còn chưa hết đâu, người chủ mưu đã chạy trốn. Đợi khi thủ phạm sa lưới thì chân tướng sẽ hiện ra.
- Có ý gì vậy?
Lý Hồng hỏi.
Trương nhất phàm yên lặng nhìn cô chăm chằm, không nói gì chỉ nói:
- Đi thôi, Chủ tịch Lý.
Lý Hồng nghi ngờ nhìn chằm chằm hắn một cái:
- Thật sự em cảm thấy chuyện này có vẻ rất lạ, vừa mới hỏi thăm qua người của bộ Ngoại giao ở New Jork, y nói các bang đảng xã hội đen đang đánh nhau ở New Jork cũng không biết có vụ bắt cóc lần này. Sau đó y cử người đi thăm dò, công ty thành viên của tập đoàn Lý thị có ở New Jork thật, sau đó y lại gọi điện thoại tới nói là do đảng 3K nổi tiếng New Jork ra tay cứu Đại công tử Lý.
Lý Hồng nhìn hắn:
- Tôi thật sự không hiểu, rốt cuộc là ai có thể khiến cho băng đảng nổi tiếng nước Mỹ ra tay cứu người. Bọn họ là những người chỉ biết giết người, cướp bóc chưa bao giờ nghe nói bọn họ lại làm chuyện tốt như thế này.
Trương Nhất Phàm mỉm cười:
- Đó là em không hiểu hết bọn họ, bọn họ cũng là con người.
Lý Hồng còn định nói gì đó, Trương Nhất Phàm nói:
- Chỉ cần Lý đại công tử không việc gì, em đừng nên hỏi gì nữa. Dù sao bình an là phúc.
- Anh đang giấu diếm cái gì phải không?
Lý Hồng nói.
- Em cảm thấy tôi giấu diếm cái gì sao?
Trương Nhất Phàm cười nói.
Ánh mắt sắc bén của Lý Hồng bình tĩnh nhìn Trương Nhất Phàm. Trương Nhất Phàm không khỏi có chút run lên trong lòng:
- Em không nghi ngờ rằng vụ án bắt cóc này do anh bày ra đó chứ?
Lý Hồng gật gật đầu:
- Không loại trừ khả năng này.
Trương Nhất Phàm thật sự muốn phát vào mông cô một cái. Mặc dù hắn biết Lý Hồng hay nói đùa nhưng thấy vẻ mặt như thật của Lý Hồng, hắn đành phải nói:
- Đợi khi bắt được thủ phạm xong thì sẽ rõ hết chân tướng…
- Anh cho rằng sau đó còn có vấn đề gì đó?
Lý Hồng nói.
- Rất khó nói, có thể kiêu ngạo như vậy lại có thể bắt cóc người ở nước ngoài cũng không nhiều. Hơn nữa, những người này rất hiểu biết nhà họ Lý. Nắm rõ hành trình của Lý đại công tử như lòng bàn tay, mọi việc này không thể trong nhà không có quỷ.
Lý Hồng ngẫm nghĩ một chút
- Anh vừa nói như vậy em mới cảm nhận được việc này. Chuyện tiếp theo làm sao bây giờ?
- Đó là chuyện của cảnh sát. Nhiệm vụ của anh và em hôm nay chính là uống rượu. Uống rượu xong có thể cùng nhau ngủ ở khách sạn.
Lý Hồng trừng mắt nhìn hắn:
- Ai muốn về khách sạn ngủ cùng anh.
Trương Nhất Phàm không kìm nổi cười:
- Ngại quá, chỉ nói bậy.
Lý Hồng hung hăng nhìn hắn một cái:
- Em nghi ngờ anh có vấn đề.
- Ha ha…
Trương Nhất Phàm cười vang.
Mọi người đến khách sạn, ông Lý và người nhà ngồi trong chiếc Lincoln, di động của Âu Dương Kiến Thành đột nhiên vang lên. Y cầm lấy di động nhìn thấy dãy số, đưa tay ấn tắt cho điện thoại vào túi tiền.
Lý Tuệ Hoa nhìn chồng bên cạnh một cái:
- Sao không nhận điện thoại?
Vẻ mặt Âu Dương Kiến Thành có chút mất tự nhiên, nói:
- Mặc kệ họ đi.
Sau đó đưa bàn tay lén lút vào túi tiền, tắt điện thoại di động.