Mục lục
Quan Đạo Thiên Kiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Hồng mặc quần áo rồi đi ra, cô ta ăn mặc như vậy Trương Nhất Phàm hiểu ngay được suy nghĩ của cô ta.
Một cô gái choàng khăn tắm đi ra so với mặc quần áo chỉnh tề bước ra ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Rất nhiều đàn ông có kinh nghiệm đều biết hàm ý của cảnh tượng này. Nếu như một cô gái choàng khăn tắm bước ra thì có nghĩa tiết mục tiếp theo sẽ rất là phong phú. Còn có thể khiến anh sẽ sốc nặng. Nếu như đối phương ăn mặc bình thường thì có nghĩa cô ta vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, thì kế tiếp cùng lắm là cùng anh nói chuyện để giết thời gian.
Dĩ nhiên cũng có một số đàn ông có dã tâm khác sẽ không quan tâm đến điều này. Bọn họ sẽ không màng tới tâm tư của người con gái chỉ cần lao vào phòng thì ha hả…
Trương Nhất Phàm nhìn thấy Lý Hồng ăn mặc đơn giản như vậy liền cười mỉm, cười với vẻ rất quái lạ. Lý Hồng trừng mắt nhìn hờn dỗi:
- Anh không tắm sao?
Trương Nhất Phàm lắc đầu, xem ra mình không cần phải tắm rồi.
Lý Hồng lại cứ thúc giục nói:
- Còn không đi tắm sao? Hôi chết đi được.
Trương Nhất Phàm ngạc nhiên, rõ ràng hắn nhìn thấy bộ dạng nhau mày của Lý Hồng, giống như một người tình nhỏ thùy mị vậy.
Lúc đó hắn rất sửng sốt, nói thật hắn không nghĩ tới tối hôm nay sẽ làm gì đó với Lý Hồng. Đối với một cô gái đang có tâm sự hắn ta trước giờ không muốn lợi dụng. Nhưng mà hắn không thể nào từ chối nét đẹp của Lý Hồng, vẻ đẹp của cô ấy thoát tục đến vậy làm cho tâm trí người ta đều hướng về đó cả.
Lúc Trương Nhất Phàm bước vào phòng tắm, hắn quay đầu lại hỏi:
- Tối nay có thể không?
Lý Hồng nhau mày nói:
- Anh muốn hay quá đó!
Trương Nhất Phàm trong phòng tắm, ở khách sạn những khăn tắm được đặt rất ngăn nắp. Hắn liền nghĩ Lý Hồng không phải rất ghét dùng đồ trong khách sạn sao, hóa ra là mình đã nhầm rồi.
Trương Nhất Phàm tắm xong đi ra, hắn lấy một cái quần bé trong khách sạn mặt vào.
Lý Hồng ngồi trên sô pha xem tivi, một vẻ nghiêm trang.
Tối nay Trương Nhất Phàm thực sự hứa sẽ không đụng vào Lý Hồng, hai người ngồi nói chuyện.
Ngồi trên sô pha có vẻ mệt nên liền nằm lên giường.
Ngoại trừ thỉnh thoảng ôm cô ta, chưa hề có hành động nào quá đáng cả.
Sau đó ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Ngày hôm sau thức dậy thì thấy Lý Hồng sớm đã rửa ráy xong cả. Ngồi bên cạnh giường nhìn mình, Trương Nhất Phàm vừa mới thức giấc liền nhìn thấy ngay nụ cười ngọt ngào của Lý Hồng. Sau đó, Lý Hồng cúi người xuống chủ động hôn hắn một cái.
Việc này coi như là khen thưởng cho biểu hiện tối qua của hắn.
Trương Nhất Phàm nhìn bộ dạng của Lý Hồng liền mở miệng nói câu:
- Cô ơi, con muốn ăn kẹo.
Lý Hồng tức giận tát một cái mạnh vào mông của hắn nói:
- Anh hư quá đi, không thể khen nổi anh mà.
Không biết tại sao Lý Hồng rất ghét Trương Nhất Phàm gọi cô ta là chị, hay là cô gì đó. Chỉ cần nghe thấy kiểu xưng hô như vậy là cô ta liền tức giận.
Tuy nhiên thực sự Lý Hồng như vậy cũng không phải là tức giận gì, ngược lại còn mang một kích động làm cho Trương Nhất Phàm cảm thấy thích thú. Chỉ là mở miệng nói giỡn có gì không thể chứ.
Nhưng Lý Hồng không hề dễ dàng biểu lộ nét mặt của mình trước mặt người khác. Chỉ có trước mặt của Trương Nhất Phàm cô ta mới không che giấu chính mình mà thôi.
Buổi sáng hôm nay Lý Hồng đã trở về thủ đô. Trương Nhất Phàm tới chỗ Liễu Hồng ăn trưa, Liễu Hồng lấy ra một bức thư đưa cho Trương Nhất Phàm.
Trương Nhất Phàm không hiểu nên hỏi:
- Cái gì vậy?
- Đọc đi rồi biết.
Liễu Hồng làm ra vẻ thần bí, cũng không nói gì.
Đợi lúc Trương Nhất Phàm mở ra mới nhận ra trong bức thư là một vé máy bay đi Hawaii.
Liễu Hồng nói:
- Đã chuẩn bị xong cho anh rồi, anh đi đi.
Trương Nhất Phàm có chút khó hiểu hỏi:
- Làm chuyện gì vậy, đang yên đang lành, anh đi Hawaii để làm gì?
Liễu Hồng cười rồi ngồi xuống nói:
- Em biết kỳ nghỉ này của anh không có nơi nào để đi chơi, bởi vậy em đã tự mình đặt cho anh một vé máy bay. Anh có thể chơi hết mình ở đó, muốn về lúc nào thì về thôi.
Trương Nhất Phàm nói:
- Anh đi Hawaii một mình làm gì chứ? Tiểu Phàm và Tiêu Tiêu đều không rảnh, chẳng lẽ anh đi cùng em sao?
Liễu Hồng lắc đầu nói:
- Em làm gì có cơ hội này, anh đi đi, là Tiêu Tiêu bảo em đặt đó, không sai đâu.
- Vậy anh gọi điện thoại cho Tiêu Tiêu, rốt cuộc các em làm chuyện quỷ gì đây?
Lúc hắn đang muốn gọi điện thoại thì phát hiện đã một giờ hơn rồi, lúc này chắc hẳn các cô ấy đang ngủ say. Nghĩ lại vẫn là nên thôi đi. Chỉ có điều Trương Nhất Phàm lại không rõ, Liễu Hồng và Hà Tiêu Tiêu rốt cuộc làm cái quỷ gì.
Hỏi cô ta thì lại không nói, chỉ cần Trương Nhất Phàm đi là được, Trương Nhất Phàm nghĩ những người này, chắc chắn là có chuyện gì gạt mình.
Chẳng lẽ là Hà Tiêu Tiêu ở Hawaii chữa bệnh, nghĩ đến vấn đề Hà Tiêu Tiêu không thể sinh đẻ được, trong lòng Trương Nhất Phàm có chút băn khoăn.
Nếu là an dưỡng thì Hawaii tuyệt đối là nơi lý tưởng, Trương Nhất Phàm đang nghĩ, có phải dì Ngô đi tới đó rồi?
Chuyện của dì Ngô, ngoại trừ vài người bọn họ thì người khác không hề biết. Tuy nhiên, Trương Nhất Phàm nghĩ Tiêu Tiêu và Liễu Hồng không đến mức hại mình, vậy thì cứ qua chơi đi.
Hắn liền nằm ở sô pha nghỉ ngơi một lúc để tối bay tới Hawaii.
Liễu Hồng ở cùng với hắn suốt một buổi chiều, lúc Trương Nhất Phàm yêu cầu cô ta, Liễu Hồng lần đầu tiên đã cự tuyệt , lấy lý do người thân đến thì không tiện, không đáp ứng việc cùng Trương Nhất Phàm làm chuyện đó.
Tình hình bệnh dịch tàn phá bừa bãi ở đại lục gần bốn tháng, giờ này đã là đầu tháng chín, có thể nói cuối thu không khí thoáng mát, thời tiết khá thoải mái. Trương Nhất Phàm đến Hongkong chuyển máy bay, lúc tới Hawaii, trời cũng vừa tối.
Màn đêm ở Hawaii gió biển hiu hiu, thổi đến làm cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Không thể không thừa nhận, Hawaii là một đảo xinh đẹp, Trương Nhất Phàm cũng đi qua không ít nơi, nhưng rất ít khi xuất ngoại, lần này đi tới Hawaii, đang nghĩ là ai sẽ tới đón mình đây.
Ra tới cửa khẩu sân bay, mới nhận ra Hà Tiêu Tiêu với bộ đồ đen đang đứng đó chờ mình. Hướng về phía Trương Nhất Phàm vui vẻ phất phất tay. Kính râm to trên khuôn mặt trắng đẹp của cô ta, có vẻ rất là sảng khoái.
Hà Tiêu Tiêu lúc này, hoàn toàn biến thành một con Kim Phượng Hoàng, mặc dù là một cô gái yếu ớt nhưng cũng đủ để cho bất cứ một tiểu quốc không mạnh lắm, rơi vào cảnh lao đao.
So với Hà Tiêu Tiêu lúc trước, nói không chừng không ai có thể nghĩ tới, cô ta là một cô gái làm việc ở bãi tắm của năm đó.
Hà Tiêu Tiêu gỡ kính mắt xuống, lộ ra một dung nhan tuyệt đẹp, cười ngọt như mật, nhất là động tác phất tay vừa rồi của cô ta, khiến Trương Nhất Phàm có chút giận là không thể lập tức chạy tới mà ôm cô ta vào lòng.
- Tiểu Phàm không tới sao?
Hà Tiêu Tiêu cười cười với vẻ thần bí nói:
- Tiểu Phàm đang bận, không chừng phải ngày mai anh mới có thể gặp cô ấy.
Nghe nói Tiểu Phàm không có ở đây, Trương Nhất Phàm yên tâm. Bị Hà Tiêu Tiêu kéo cánh tay như vậy, hắn cũng cảm thấy được như vậy là hợp tình.
Hắn nhìn Hà Tiêu Tiêu cười như ăn phải mật ong vậy hỏi:
- Làm cái gì mà thần thần bí bí, gọi anh tới Hawaii để làm gì?
Hà Tiêu Tiêu nói:
- Cũng không phải ý của mỗi mình em, Tiểu Phàm nói anh ở trong nước chống lại Sars, mấy tháng nay không có nghỉ ngơi cho tốt, cho nên gọi anh đi để thư giãn. Anh phải lo mà đi cám ơn bà xã tốt luôn quan tâm tới mình đi! Là cô ấy bảo em sắp xếp đó.
Ở xa xa, một chiếc xe Mercedes Benz xa hoa đang dừng , loại xe này xa hoa và rất cao quý.
Hà Tiêu Tiêu cho xe trực tiếp chạy vào cổng một biệt thự, hai vệ sĩ da đen mạnh khỏe canh giữ ở cổng, lập tức mở cửa, cung kính chào.
Hà Tiêu Tiêu cho xe chạy vào, dừng ở hầm đỗ xe.
Xuống xe, Trương Nhất Phàm mới phát hiện trang viên này thật lớn, rất xa hoa, như hoàng cung cổ đại vậy.
Nơi này tứ phía đều là gỗ cao to, bên trái trang viên còn có thể nhìn thấy biển rộng, nghe được âm thanh của biển.
Sau trang viên là sân golf, hoa, bể bơi, bên trái vẫn kéo dài qua, có thể nhìn thấy một bãi biển. Hà Tiêu Tiêu nói:
- Bãi biển này là của tư nhân, không người ngoài nào có thể tiến vào, nếu Trương Nhất Phàm đồng ý, có thể ở trong này muốn làm gì thì làm.
Trương Nhất Phàm hỏi:
- Trang viên này thuê bao nhiêu tiền một ngày?
Hà Tiêu Tiêu vui vẻ, cười đến rung cả người nói:
- Không phải thuê là mua đó.
- Không phải chứ?
Ngay cả Trương Nhất Phàm cũng có chút kinh ngạc, một tòa biệt thự lớn như vậy, không ngờ các cô ấy lại mua được.
Hà Tiêu Tiêu thật sựgật đầu nói:
- Là mua thật, nơi này tôi tớ là người da đen, còn có vệ sĩ đều là người của mình. Lúc trước chủ yếu cứ lo đến bệnh tình của Dì Ngô, cần một nơi an dưỡng tốt, bởi vậy mua ngay trang viên.này.
Trương Nhất Phàm hiện giờ thật sự đã tin, với năng lực hiện tại của hai người bọn họ, hoàn toàn có khả năng này.
Tòa trang viên xinh đẹp này, cái gì cần có đều có, bước vào trong trang viên Trương Nhất Phàm cảm giác chính mình trở thành đế vương cổ đại. Lại nhìn vào người hầu da ngăm đen này và còn có vệ sĩ trung thành với công việc, làm cho người ta cảm giác rất an toàn, rất yên tâm.
Trang viên như vậy, môi trường như vậy, ở trong nước tuyệt đối khó mà tìm thấy, Trương Nhất Phàm rất tkhâm phục con mắt của hai người, tìm thấy được nơi xa hoa này quả là tài.
Hai người đi dạo một vòng trong trang viên, Hà Tiêu Tiêu nói:
- Đi về nghỉ ngơi đã đi, ngày mai còn có một khoảng thời gian lớn. Mấy ngày này em cũng cho bản thân mình được nghỉ ngơi, cùng anh nghỉ ngơi.
Lên tầng ba, vào phòng của Hà Tiêu Tiêu, Trương Nhất Phàm dù rất mệt nhọc, nhìn thấy người mềm mại đến động lòng người như Hà Tiêu Tiêu, cũng có chút không kiềm chế được. Mặc cho Hà Tiêu Tiêu khuyên hắn đi nghỉ ngơi đã rồi mới tiếp tục nhưng Trương Nhất Phàm có vẻ có chút khẩn trương, chỉ đợi Hà Tiêu Tiêu tắm xong, hắn liền nhào tới, ấn cô ta ngã xuống sô pha.
Hà Tiêu Tiêu cũng không cự tuyệt hắn, bởi vì tối nay là thế giới của hai người, bọn họ sẽ tận hưởng hết khoái lạc,ngày mai sau khi Đổng Tiểu Phàm về đến, cô ta chỉ có thể lui về tuyến.
Đối với Trương Nhất Phàm mà nói, Hà Tiêu Tiêu là người phụ nữ đệ nhất của hắn, hai người đã lâu không có cơ hội đơn độc ở cùng nhau. Bởi vậy vừa thấy mặt, liền không thể kiềm chế được, ở trên sô pha hai người cuốn lấy nhau càng ngày càng mãnh liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK