George lập tức cho người rút lui, ra lệnh cho cấp dưới xử lý thi thể của Michael, y mang và những người khác vội vàng trở về biệt thự. Trong ngôi biệt thự có một thanh niên giống hệt Michael, sau khi thấy George,cung kính đứng lên chào
- Anh George!
George đắc ý nhìn anh ta,rồi trầm giọng nói “Kể từ hôm nay, ngươi chính là Michael.”
George búng tay, người thanh niên giống Michael này liền đi ra ngoài. Người thanh niên tóc vàng đứng sau George lấy điều khiền bật màn hình máy tính. Trên màn hình xuất hiện một người đàn ông tóc hoa dâm, lão ta nhìn về phía George cười
- Hello_ George, George cười cười:
- Kế hoạch triển khai đến đâu rồi? Tao muốn từ nay đến cuối năm mày giải quyết hết mọi rắc rối, nhiệm vụ của mày là trợ giúp thằng Michael mới kia tiếp quản British Buffett ”
- ok___, ông chuẩn bị thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch 911 đi! Vẫn còn ba tháng nữa, British Buffett sẽ là thiên hạ của chúng ta. Lão già búng tay ok. Hai tên cười một cách bí hiểm.
George nói:
- Hừ, mày sai rồi. Cái chúng ta muốn là cả ngành công nghiệp dầu mỏ này. Ai sở hữu dầu mỏ, người đó nắm cả vận mệnh kinh tế thế giới này. Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ! ”
- ok! Hợp tác vui vẻ.
Màn hình nháy một cái, kết thúc liên lạc.
George quay xe lăn lại, phẩy tay ra hiệu với người thanh niên đứng phía sau, người nọ yên lặng đi ra.
Trong căn phòng bí mật này, George khẽ cắn môi, cố gắng tự đứng dậy, một bước, hai bước, rất nhanh chóng kì tích xuất hiện. George bất ngờ từ từ đứng dậy, bước mấy bước trong căn phòng bí mật, rồi mười bước, tuy nhiên mỗi bước đi, đều hiện lên sự khó khăn. Nhưng cuối cùng y cũng đứng được và tự mình đi lại được.
George lại chậm rãi trở lại xe lăn, say sưa nhìn bức ảnh trên tường. Đó là hình ảnh cả gia đình hạnh phúc mấy chục năm trước. Đứa con trai và con dâu đều biến mất trong thảm họa đó, đứa con gái nhỏ trong bức ảnh giờ đã trưởng thành.
Ema, Ema con bé ở Trung Quốc có khỏe không?
Trong lòng George trào dâng mỗi nỗi niềm, thế là hắn nhấc điện thoại lên và gọi đi.
Trương Nhất Phàm nhận cuộc gọi nàykhi hắn đang đi làm
George lão già chết tiệt này rất ít khi chủ động như vậy, thấy số điện thoại này, anh ta lùi sau mọi người, sau đó mới từ từ hỏi:
- Có phải là lại nhớ Ema không ?
George ừ một tiếng, - - con bé thế nào rồi?
- Con bé rất khỏe, tốt lắm, chúc mừng ông!
Trương Nhất Phàm thản nhiên nói, tay cầm điện thoại dựa vào ghế, nói chuyện với George bằng tiếng anh.
- Có ý gì vậy?
George hỏi,
Trương Nhất Phàm cười trừ không đáp lại, liền chuyển sang chủ đề khác - Nếu ông nhớ con bé, tôi sẽ cho người đưa con bé về.
- Đừng! đừng.
George lắc đầu liên tục -
- Hiện tại là thời kỳ căng thẳng, mặc dù tôi rất nhớ con bé nhưng nó không thể về được.
Trương Nhất phàm đã hiểu, lại một cuộc nội chiến trong bang xã hội đen mới bắt đầu rồi. Cái đảng Tam K này, nội chiến đã nhiều năm nay, George vẫn do dự chưa giải quyết. Trương Nhất Phàm nói một câu
- Lão đại, tôi tặng ông một câu. “Đương đoạn bất đoạn, phản thụ kỳ loạn”, ông còn do dự không dám quyết, chẳng phải tự tìm phiền phức sao?
George trầm ngâm, một lúc sau mới hỏi
- Anh có cao kiến gì không?
Trương Nhất phàm thản nhiên nói ra 8 chữ, “thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!”
George là người hiểu văn học Trung Quốc, những triết lý và điển cổ trong những điển tích này, lão cũng biết không ít, lão vốn thuộc xã hội đen, càng hiểu được hàm ý của câu nói này.
Không ngờ câu nói này lại được nói ra từ miệng của một chàng trai trẻ, y thì thào tự nói một câu “thuận ta thì sống nghịch ta thì chết!”
Sát khí, quả nhiên sát khí quá nặng, không sai. Người trong hắc đạo không có sát khí thì làm sao có thể lăn lộn trong cuộc sống hỗn độn này?
Câu nói “thuận thì sống nghịch thì chết”
Từ xưa đến nay vẫn luôn đúng.Khí phách anh hùng ví như Tần Thủy Hoàng, Hạng Vũ, Thành Cát Tư Hãn…Họ đều là những bậc quân vương thiên hạ đi lên từ sương máu chiến trường.
Hiển nhiên “đăng cao nhất hô, bát phương hưởng ứng” George đã đi trên con đường này, ắt cũng là máu me đầm đìa, sống nhờ chém giết. Theo lời Trương Nhất Phàm, còn có gì để do dự chứ?
George trầm ngâm một hồi rồi nói:
- Ngươi không nên lăn lộn quan trường!
Trương Nhất Phàm cười khà khà, hai người lúc này mới nói đến tình hình British Buffett. George không nói hết cho người thanh niên đó toàn bộ kế hoạch của hắn, chỉ là nói British Buffett chuyến này xong rồi, việc hợp tác giữa hắn và Iomega rất thoải mái, hơn nữa hắn còn rất thích hai cô gái Trung Quốc _Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu .
- Sự an toàn của các cô ấy, cậu tuyệt đối yên tâm, tôi có thể lấy danh dự bảo đảm.
- Cảm ơn ông.
Trương Nhất Phàm nói,
Trước khi cúp điện thoại, George vẫn dặn dò lần nữa, tôi chỉ có Ema là người thân duy nhất, thay tôi chăm sóc con bé.
Trương Nhất Phàm ngây người một lúc, “con bé bây giờ rất thích Trung Quốc, bao gồm con người và phong tục ở đây.”
Anh ta cũng không lộ ra chuyện thân thiết giữa Ema và Hồ Khoa, gần đây hai người dính nhau như sam. Trương Nhất Phàm cũng không quản nó, nhưng Hồ Khoa như uống phải bùa mê thuốc lú, rất si mê Ema.
Nhưng giữa hai người rút cuộc đến giai đoạn nào thì Trương Nhất Phàm cũng không biết.
Theo cách nhìn của anh ta, chỉ cần Ema thích, thì có gì không thể?
Nhưng, anh ta cũng dặn Hồ Lôi không cho Hồ Khoa làm càn, Ema mà, dù sao cũng là cháu gái của George, không được phép tùy tiện, càng không được làm bậy.
Trương Nhất Phàm tin rằng Hồ Khoa hiểu câu này của mình, hiểu được giữ đúng chuẩn mực.
Khi hắn biết tin Hà Tiêu Tiêu tạm thời không về Trung Quốc, cảm thấy hơi thất vọng.
Hắn ta chỉ còn cách đồng ý yêu cầu của Hà Tiêu Tiêu, để cô ấy tiếp tục ở lại Mỹ.
Hắn vốn có ý cảm ơn đoàn đội này, lần này đã mang lại cho hắn số tài sản kếch xù, lần này Trương Nhất Phàm trả toàn bộ khoản vay, lợi nhuận không hoàn lại 50%.
Trương nhất phàm cho rằng số tiền này là phần bọn y nên có, Hà Tiêu Tiêu quét sạch thì trường chứng khoán ở Nước Mỹ, nếu không là những doanh nghiệp này, những người này trợ giúp, thì lấy đâu ra khoản tiền lớn như vậy?
Bởi vậy, hắn chủ động tặng đi 50% lợi nhuận.
Đương nhiên hắn có được ngàn lời cảm ơn, vạn lời cảm ơn của những doanh nghiệp này, hơn nữa có được hoàn toàn lòng tin của bọn họ, có vay có trả, còn mang lại lợi nhuận, lần sau vay nữa cũng không khó.
Đương nhiên, tất cả những điều này đều không tự mình ra mặt, đã có đám người Hồ Lôi, Bạch Khẩn, Liễu Hồng, Thẩm Uyển Vân giải quyết.
Khi những người này biết tin, ngạc nhiên đến mức mồm miệng há hốc, Hà Tiêu Tiêu thật là gan to bằng trời, dẫn đầu cả một đội quân đánh đến tận Nước Mỹ, quá hùng mạnh.
Sự hỗn loạn của thị trường chứng khoán Mỹ một lần nữa trấn động toàn cầu, hơn nữa đã mang lại ảnh hưởng không nhỏ cho các quốc gia và khu vực xung quanh, đến chỉ số Asia Pacific index và chỉ sổ Nikkel index cũng bị tụt mấy ngày liền.
Chân tướng mọi việc đã rõ ràng, khi George và Soros đứng ra hợp tác. Thị trường chứng khoán mới khôi phục lại bình thường, nhưng bọn chúng tuyệt đối không ngờ rằng quỹ nào cũng do Hà Tiêu Tiêu cầm đầu, lần càn quét lớn này đã có tác dụng quan trọng.
Ngày này, Trương Nhất phàm mời đám Bạch Khẩn, Hồ Lôi uốn rượu mừng thành công.
Hành động cho bí thư Trương lần này của hai người, một lần nữa tạo nên cơn trấn động, kiếm tiền của người Mỹ, hơn nữa còn chiếm được doanh nghiệp lớn nhất thế giới đã lũng đoạn cả ngành dầu khí . Hai người quả thực rất đáng ngưỡng mộ.
Hà Tiêu Tiêu nắm giữ các quỹ, ở hải ngoại bùng lên một trận ác chiến, tin tức thanh trừ đẫm máu của chùm dầu mỏ toàn cầu lan truyền nhanh chóng, khi đó thị trường chứng khoán Mỹ sụt giảm, nhiều người cho rằng đây là kiệt tác của Soros. Nhưng một số người trong ngành, có cả các công ty đầu tư ra nước ngoài cùng Hà Tiêu Tiêu vẫn đem tiết lộ thêm thông tin.
Vì vậy, cả ngành dầu mỏ thế giới bị bao trùm trong bầu không khí kinh hoàng.
Mọi người vẫn còn nhớ
Quỹ hợp tác của một số doanh nghiệp lớn trong nước đã thanh toán tập đoàn Hoa Sơn, khiến cho tập đoàn Hoa Sơn thiệt hại 10 tỷ, nhiều năm sau vẫn chưa hổi phục lại.
Mọi người lúc đó đều hoang mang, sợ hãi, Hà Tiêu Tiêu sau một đêm cũng trở thành đề tài bán tán mọi người. Lúc đó mọi người đều suy đoán về bối cảnh của quỹ Phàm Phàm. Trận chiến New York lần này đã lộ rõ quan hệ giữa quỹ Phàm Phàm và Iomega. Đã làm cho những người này bừng tỉnh.
Nhưng tuyệt đối không ai dám tưởng tượng, tất cả các quỹ đều đưa sang Mỹ, làm trống rỗng tiền vốn của British Bufett, hơn nữa lại là theo con cá sấu ăn mồi lớn George và Soros.
Đương nhiên, các nhà đầu tư sau khi về nước, sẽ phóng đại sự việc lên, hình ảnh của Hà Tiêu Tiêu cũng được nâng cao, có vẻ giống như anh hùng dân tộc.
Chị dâu Dương Lam Lam gọi điện nói:
- Chú ba gan của chú cũng lớn quá. Rốt cuộc dám làm sự việc kinh thiên động địa như thế này. Ngay từ đầu sao không báo cho chị? Việc nguy hiểm như vậy chú cũng dám làm, hay là đối phương chọc tức chú? Không phải tiểu Phàm bị bắt nạt đấy chứ?
Trương Nhất Phàm chỉ cười, nói không có gì.
- Mọi thứ đã kết thúc rồi. Chị dâu, tiền của chị thời gian nữa e sẽ trả cho chị, sẽ trả lãi cho chị gấp đôi.
- Nhà họ Trương chúng ta sinh ra một nhân vật cỡ lớn, nhân vật dám sánh với với Soros. Tôi phải nói với anh trai chú mới được.
- Ngàn lần chị đừng nói, thực ra điều này cũng không liên quan đến em, đều do Tiểu Phàm các cô làm, em chỉ là khán giả thôi.
- Chú ba dựa vào lòng cam đảm và sự hiểu biết này của chú, chị nghĩ chú nên vào bộ ngoại giao, chị dâu ủng hộ chú. Sau này có việc gì, không cần giấu chị, chúng ta cùng làm.
Trương Nhất Phàm cười to.