Cô sắp thèm đến mức sắp rớt nước nhãi luôn rồi. “Cái đó, chúng ta trước tiên cứ cầm thịt đem về nhà, sau đó lại quay lại đây được không? Tôi muốn mua những thứ kia.” Vương Tú Tịnh tuy rằng cảm thấy bản thân cô làm ra những món đó sẽ không ngon, nhưng mà An Dạng muốn, vậy thì chắc chắn làm ra sẽ ăn rất ngon. Cô ta tin tưởng An Dạng. “Được thôi, vậy lát nữa chúng ta sẽ quay lại đây.” Hai người tách ra, tự mình đem thịt về nhà cất. Thẩm Đồ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.