Sau khi dì Trần nhận được thư liền đi tìm Nghiêm Cách. “Con chuẩn bị cho thím nhiều thịt một chút, cháu trai ta thích ăn thịt lắm.” Nghiêm Cách dở khóc dở cười, có thể nhìn ra bà ấy rất vui. “Vâng, thím yên tâm, con nhất định chuẩn bị về cho thím.” Dì Trần lại nghĩ thêm. “Đợi đã, để ta tính toán thời gian xem nào, nếu không thịt này đến rồi, ta để đó nhỡ may bị thối thì sao?” Nghiêm Cách nhất thời cảm thấy cũng phải. “Vậy thím tính thời gian đi.” Dì Trần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.