“Mấy ngày nay em ở nhà có đọc sách không?” Vương Tú Tịnh gật mạnh đầu: “Đương nhiên có đọc, từ nào không hiểu sẽ hỏi, lần đầu tiên tôi cảm thấy biết chữ thật tốt, tôi còn có thể đọc cho con trai con gái nghe, trong lòng còn rất có cảm giác thành tựu.” Vương Tú Tịnh nói xong lại nhìn nguyên thau tỏi to của An Dạng: “Chị đang làm gì vậy?” An Dạng biết ngay Vương Tú Tịnh là loại người rất tiến tới: “Tỏi đường.” Vương Tú Tịnh kêu lên: “Trời ạ, chị có biết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.