“Thím Ba cũng thật là, sao lại không chịu đem thời gian viết rõ ràng để tôi đón thím chứ.” Thẩm Các cười đem thư trong tay cô cầm qua. “Không chừng là vì không muốn làm phiền em ra đón, cho nên mới không có viết đấy.” An Dạng thở dài một hơi, lại gật đầu, cũng chỉ có thể là vậy thôi. “Đi ngủ thôi.” Thẩm Các đem đèn kéo tắt. Sáng ngày hôm sau, buổi sáng An Dạng luộc ngô, ngô bây giờ tuy chỉ vừa lớn tới nhưng đã có thể bẻ ra luộc ăn, không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.