"Ngày mai cùng người nhà ăn bữa cơm sum họp, lúc đó cũng có thể gặp được người đó rồi, trước giờ đều nhìn qua ở xa.” Vương Tú Tịnh thở dài một tiếng: "Đây đúng thật là chuyện may mắn, chị là người may mắn, Trần Tĩnh cũng là người có may mắn.” An Dạng thấy cô ta hai hôm nay đều không qua, đoán chừng ở quê lại có chuyện bận tâm gì rồi, thật ra cô rất thích tính cách này của Vương Tú Tịnh. Tuy trong cuộc sống có nhiều chuyện lộn xộn tới như vậy,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.