An Dạng nhìn Thẩm Đồ định chạy lại chỗ mình thì vội đứng lên, vào nhà bếp lấy ấm trà đặt trên bếp than ra. “Tất cả rửa mặt súc miệng, mười hai giờ mấy rồi, mùng Một còn phải dậy sớm.” Thẩm Luyện vỗ vai em trai xui xẻo của mình, nhóc đòi so với mẹ? Sao mà ngốc thế. Chỉ có Thẩm Kỳ đến gần Thẩm Đồ: "Anh Hai, mẹ mệt quá nên cha mới cõng.” Thẩm Đồ cảm thấy Tiểu Kỳ nói đúng, nguyên nhân là đây. Cậu nhóc chạy đi rửa mặt rửa chân. An Dạng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.