Thẩm Kỳ nói với giọng điệu vô cùng kiên định, anh còn trẻ, không muốn chôn chân ở chốn này. Tiền bối buông tiếng thở dài. “Cậu ở đây không phải tốt hơn à? Tại sao cứ một mực bôn ba ngoài kia.” Tiền bối không thể hiểu được lý tưởng của lớp trẻ: “Hơn nữa người thân của cậu đều ở đây. Cha mẹ cậu đã lớn tuổi rồi, cậu định không bàn bạc với họ thật à?” Thẩm Kỳ cười khẽ. “Cha mẹ tôi luôn thấu hiểu tôi.” Không phải ở đây không tốt, nơi này quá tốt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.