Trần Tĩnh kéo tay An Dạng. “Thẩm Luyện nhà em dạo này có viết thư về không?” An Dạng lắc đầu. “Không có, tình hình bên đó của nó hình như khá đặc biệt, gần đây không có tin tức gì cả.” Trần Tĩnh thở dài. “Nha Nha cũng không có gửi thư về, tuy tôi biết năm mới nó sẽ không về, nhưng mà đến một bức thư cũng không có.” Nói đến thật sự thấy trong lòng khó chịu mà. An Dạng vỗ nhẹ vai cô ta. “Không sao đâu, Nha Nha là một đứa trẻ hiểu chuyện,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.