Thẩm Dư còn không biết anh cậu đang nghĩ gì sao, từ nhỏ đến tận bây giờ, cũng mười mấy năm rồi ấy chứ. “Anh hai, cha vẫn chưa biết, hay là anh cũng muốn cho cả cha biết à.” Tại sao từ trước đến giờ Thẩm Đồ lại có thể cảm thấy Thẩm Dư là một đứa trẻ thành thật được cơ chứ? “Cút cút cút, đi gọn ra một bên đi.” Thẩm Dư buông vai đi đến một chỗ khác tiếp tục làm bài tập vật lý của mình, đây là sách bác hai gửi đến cho cậu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.