Mắt Nha Nha đều sưng lên do khóc rồi, tóc còn có chút rối. “Chị, chị, mợ út có ở nhà không?” Thẩm Luyện lo lắng, sau đó đóng cổng lại. “Có, mẹ em đang ở trong đó, chị mau vào đi.” An Dạng nghe thấy tiếng của Nha Nha. “Xem Nha Nha của chúng ta đến đúng lúc này, mau, Thẩm Đồ đi lấy bát cho chị đi.” Thẩm Đồ ầy một tiếng rồi đứng dậy vào trong bếp. Thẩm Luyện cùng Nha Nha đi vào. An Dạng không nhìn thấy cô bé đang khóc. “Mau ngồi đây, ngồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.