Đến bây giờ Thẩm Luyện còn chưa nhìn thấy giấy báo, đến cả điểm số cũng không biết. “Ngôi trường đó vẫn luôn là mơ ước của tôi.” Thẩm Đồ còn phụ họa gật gật đầu. “Đúng vậy, hôm nay anh cả em còn hỏi cha có phải anh ấy còn giỏi hơn cả cha hay không, thế mà cha em còn không hề phản bác lại. Nếu là em, chắc có lẽ cha sẽ giơ chân đá em một cái mất.” Thẩm Luyện trừng mắt liếc cậu một cái. Thật ra Vu Tiểu Lộ rất tin tưởng vào Thẩm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.