Mấy đứa Thẩm Luyện đều ăn no rồi. “Ông nội, bà nội, bọn cháu đều ăn no rồi, muốn ra ngoài chơi.” Cậu nhóc biết lúc này trong nhà trưởng bối lớn nhất là ông bà nội, cho nên nói với ông bà nội trước. Tư lệnh Trần thích trẻ con hoạt bát chơi đùa, ngày nào cũng đều vận động, có sức sống, cũng có tương lai. “Đi đi, đi chơi.” Thẩm Luyện lại nhìn sang Thẩm Các và An Dạng. Thẩm Các chỉ gật đầu. An Dạng còn dặn dò theo hai câu. “Đừng nghịch tuyết, cẩn thận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.