Vương Tú Tịnh chuẩn bị mở miệng nói từ chối thay An Dạng. An Dạng lẳng lặng đưa tay ra ở dưới kéo tay cô ta một cái. “Thím à, đúng rồi đó ạ, nhà cháu trồng nhiều hoa quả lắm, thím xem, chúng ta đều là làng xóm cả, cũng không tiện bán cho thím giá quá đắt, rẻ chút nhé nửa cân hai mươi năm, thím cần bao nhiêu ạ?” Sắc mặt mẹ Lý Đạt đột nhiên có chút thay đổi. “Cháu đi cướp tiền đấy à?” An Dạng không nói gì chỉ mím môi cười cười. Mẹ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.