“Đưa đây, anh Hai cài cho em.” Thẩm Kỳ có chút ủ rủ bĩu môi nhỏ. “Cảm ơn anh Hai.” Thẩm Đồ so với cậu nhóc lớn hơn hai tuổi, sớm đã có thể tự mình mặc quần áo, mặc cũng không tệ còn có thể giúp em trai, bình thường vì có anh Cả nên cậu nhóc không có cơ hội ra tay chứ thật ra cái gì cậu nhóc cũng đều biết. “Không cần cảm ơn, em khát nước không?” Thẩm Kỳ ngoan ngoãn gật đầu. Thẩm Đồ rót một ly trà ấm cho cậu nhóc. “Em uống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.