Thẩm Luyện thấy món nào có thể khiến Thẩm Đồ khen ngon, chắc hẳn sẽ ngon thật. “Mẹ vất vả rồi.” An Dạng thái sợi mì, thật ra cô vẫn còn tốt chán, cửa sổ lớn của nhà bếp đang mở, còn có vài cơn gió nhỏ thổi vào. “Không có việc gì, cha con đâu?” Thẩm Luyện rót một cốc nước sôi đun sôi để nguội. “Cha con vẫn đang họp, con đi bộ đến đó một lúc còn cầm về được hai quyển sách.” Thẩm Đồ vừa đi ra khỏi nhà bếp liền nhìn thấy bức ảnh treo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.