Thẩm Luyện ở đây mấy năm kỳ thực đại đa số thời gian đều là làm nhiệm vụ tương đối nhiều, mà nói cũng rất ít, thân quen cũng chỉ Tần Khu với Du Lượng. “Không cần, tôi muốn đi về sớm một chút.” Nói xong còn có chút ngại, nóng lòng về nhà. Du Lượng hiểu rõ tâm trạng của cậu. “Được, vậy cậu nhanh về đi, sau này chúng ta có cơ hội nhất định sẽ còn gặp.” Dù sao anh ta cảm thấy ông lãnh đạo sẽ không thả Thẩm Luyện đi dễ dàng như vậy, khẳng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.