An Dạng đối với sự thông minh của Thẩm Dư thì cô đã biết từ nhỏ rồi, nhưng mà sự thông minh của cậu nhóc cũng chỉ giới hạn ở việc thích nghiên cứu thứ gì đó mà thôi. “Cũng khá thông minh.” Thẩm Dư vẫn chưa từng được khen ở trước mặt nhiều người như vậy nên vẫn không quen lắm. Trần Nam với Thẩm Kỳ đứng ở một bên. “Cha anh ngày nào cũng ở nhà khen Thẩm Dư, ài, nhìn cái dáng vẻ kia, hận không thể để Thẩm Dư thành con trai của ông ấy luôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.