An Dạng hít sâu một hơi, sau đó dùng sức chớp hai mắt, muốn ngăn nước mắt muốn chảy ra trở về, quân nhân chính là như vậy. “Không sao đâu, tôi kiên cường lắm đấy, hơn nữa anh cũng đã xuất phát đâu, sao cứ nghĩ nhiều như vậy làm gì, có phải không tốt lắm hay không? Tôi sẽ ở nhà chờ anh bình an trở về.” Chiến tranh nhất định sẽ thắng lợi, nhưng an toàn của anh lại không chắc được, cho nên cô chỉ một lòng cầu mong anh nhất định phải bình an. Thẩm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.