Thẩm Đồ cũng rất nhớ anh cả, từ nhỏ đến lớn dù có việc gì thì cũng đều là anh cả ở bên giúp đỡ cậu, cũng là anh cả quản và chăm sóc cho anh em họ. Ăn sáng xong. Việc đi ngủ bù của Thẩm Đồ không thành, cậu phải đi nhà Trần Gia, phải đi thăm bà nội đã. Mọi người đều không biết Thẩm Đồ đi về, lúc nhìn thấy người, Dì Trần còn khóc luôn, nhìn trên dưới trái pahir một lúc lâu. “Gầy đi rồi, lại còn đen đi một ít nữa, nhưng mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.