An Dạng nghi ngờ kêu lên một tiếng. “Mau dậy đi, mẹ phải làm cơm, con đến giúp đỡ một tay.” Thẩm Đồ lần này không thể nằm lì trên giường được nữa liền chậm rì rì mặc quần áo, sau đó đi sang phòng bên cạnh, đạp mạnh vào giường rồi tiện thể nằm luôn lên giường của bọn họ đánh thức cả hai người dậy. Thẩm Kỳ thở dài một hơi thật sâu, cũng may cậu vừa nghe thấy tiếng nói chuyện nên đã tỉnh, nếu không thật sự sẽ bị Thẩm Đồ dọa sợ. “Anh hai, anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.