“Chú Căn, chú Căn.” Người vẫn chưa đến trong sân, Thẩm Đồ đã kêu lên trước. Chú CAn Dạng ở cầm cái cuốc, cỏ lùn trong ruộng, vẫn là cuôcs chim khá thuận tiện. Chú Căn thích Thẩm Đồ, bởi vì đứa trẻ này nhiệt tình, biết làm việc, làm việc không qua loa, cũng không lười biếng, bản thân còn biết trồng dưa hấu, trong thôn cố ý mở một mảnh ruộng, cho Thẩm Đồ dùng để trồng dưa hấu, làm ra có hình có dạng, đây mới là thanh niên trí thức bọn họ cần. “Ở đây, sao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.