“Đúng vậy, nhưng không thể sử dụng diện tích lớn, nhưng mà em chuẩn bị viết thư hỏi giáo sư Khúc, cũng không biết bệnh của giáo sư Khúc thế nào rồi?” Thẩm Các nắm lấy tay cô. “Không sao đâu, người tốt sẽ được báo đáp, giáo sư Khúc là người có cống hiến lớn, nhất định sẽ trường mệnh trăm tuổi, hơn nữa em có thể viết những chuyện này cho bà ấy, bà ấy nhất định rất vui mừng.” An Dạng ừm một tiếng “Được.” Hai người đối mắt nhìn nhau. Đột nhiên Thẩm Đồ đứng vào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.