Thẩm Kỳ a một tiếng. Thẩm Luyện nghe thấy lời An Dạng nói, trong lòng có chút khó chịu. “Mẹ, chúng con biết sai rồi ạ, cho dù như thế nào đi chăng nữa, đều cũng không được đi đánh nhau. An Dạng dơ tay xoa xoa đầu Thẩm Kỳ. “Đánh nhau thật ra là phải có mẹo, ví dụ như con không thể đánh lại người khác, vậy con phải nhanh chóng chạy, nếu như con có thể đánh lại người ta, thì phải khống chế được tay chân của đối phương, không để cho bọn nó ra tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.