“Nhanh lên, mẹ đã nấu cơm xong hết rồi, một lát nữa thì cha sẽ về.” Thẩm Đồ nghe thấy Thẩm Luyện nói, hừ một tiếng, không có phản ứng gì cả. Thẩm Dư rất nhanh nhẹn. Cậu nhóc không thể tự mình mặc quần áo, cần phải có Thẩm Luyện giúp đỡ. “Anh cả, em muốn dậy.” Thẩm Kỳ nói theo ngay phía sau “Anh cả, em cũng muốn dậy.” Thẩm Luyện mặc quần áo xong xuôi cho mình, mới ngồi dậy, giúp cho hai thằng em trai từng người từng người một mặc quần áo. Thẩm Dư dơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.