An Dạng à một tiếng, Lâm Linh này xem ra tuổi cũng mới 14, 15 tuổi, tuổi không lớn, hơn nữa không giống dáng vẻ của người biết chăm sóc người khác. “Vậy thật sự vất vả cho em rồi.” Lâm Linh bật cười theo bản năng sờ tóc mình một chút. “Thật sự là chăm sóc người cũng rất vất vả đấy, nhưng em vẫn trẻ, nhiều năng lượng.” An Dạng mỉm cười không nói nữa. Vừa nãy vào trong nhà cô cũng đã nhìn thấy, trên người Lâm Xảo vẫn đang đeo tạp dề, trong tay còn cầm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.