Thẩm Các thò một tay kéo cô ra. “Hai ta ngủ chung.” Ngoài ra thò một tay ra tắt bóng đèn. An Dạng vươn tay ôm eo anh, còn sờ thêm hai cái, dáng người đúng là rất tuyệt. Thẩm Các cảm nhận được động tác nhỏ của cô, khẽ cười. “Tiện tay thì sờ.” An Dạng cảm thấy đèn đã tắt rồi, cũng không ai thấy mặt cô có đỏ hay không, vì thế càng không kiêng nể gì mà sờ nhiều hơn. Cuối cùng lúc cô đang ngủ mơ màng thì nghe thấy Thẩm Các nói một câu....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.