Trần Tĩnh không hề có ý né tránh, cứ như vậy đối diện với hắn ta. Cô ta đã nhìn thấy ánh mắt này rất nhiều lần, chỉ cần trong nhà có một chút không tốt, cô ta sẽ nhìn thấy loại ánh mắt này. Mỗi một lần như thế, cô ta đều rất sợ hãi, không dám nhìn, hoặc nhận lấy tất cả sai lầm về phần mình, nhưng mà lần này cho dù cả người cô ta phát run, cũng nắm chặt nắm tay nhìn về phía hắn ta. “Vu Huy, nếu không muốn chúng tôi tố giác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.