Tiểu Bàn cũng không ở lại quá lâu, truyền đạt xong đi về ngay, trong nhà mới vừa hâm lại thức ăn, chỉ mới nấu cơm xong, còn chưa kịp ăn đã bắt đầu cãi nhau. Dương Chấn nhìn thấy bé con trở về, dọn chén ra bàn. “Chị con đâu?” Tiểu Bàn liếc nhìn mẹ trước. Cảm xúc của Trần Tĩnh đã ổn hơn rất nhiều. “Hỏi con thì con nhanh nói đi.” Tiểu Bàn ngồi xuống, ánh mắt nhìn mẹ hơi oán trách, nói. “Mợ đã bôi thuốc cho chị rồi, hơn nữa lúc con đến đã ăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.