Dì Trần liền nhanh chóng đứng lên. “Ừ, vậy con đi về trước đi, ngày mai chúng ta có thời gian lại ngồi với nhau nói chuyện một phen.” Nói xong liền nháy mắt với Trần Tĩnh. Trần Tĩnh khoác lên cánh tay An Dạng. “Đi thôi, chị đưa em ra đến cổng.” An Dạng cũng không hề nhìn Vương Linh Quyên lấy một lần, xưa nay cô vốn đã như vậy, người khác đối xử như thế nào với mình, cô cũng sẽ đối xử với người ta như vậy. Trần Tĩnh cùng An Dạng đi ra ngoài. “Thật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.