Rau cải xào lúc sau cũng đều chưa ăn. Mấy bọn Thẩm Luyện ngồi ở bên cạnh bàn ăn nhìn cha cậu nhóc ăn như vậy. “Cha, cha ăn no chưa ạ?” Thẩm Các gật đầu. An Dạng ngồi ở bên cạnh không làm lỡ công việc đóng đế giày của mình. Thẩm Đồ đến bên cạnh chìa cái tay nhỏ ra xoa xoa cho anh. “Con còn tưởng cha bị nghẹn cơ.” Thẩm Các đưa đôi tay của mình bế cậu nhóc lên. “Người cha to thế này, làm sao có thể còn nghẹn nữa.” Thẩm Đồ ồ một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.