An Dạng vội vàng gật đầu. “Đây là Châu Nham nhỉ, hơn ba tuổi rồi.” Vương Linh Quyên cũng gật đầu. “Đúng vậy, mãi không về được, chị nghĩ giờ đang hè, vì thế cho hai đứa bé về nhà nội chơi.” Dì Trần cho rằng chỉ có một mình Trần Bách ở lại đủ làm bà vui rồi, vừa nghe con dâu nói, bà đã cười đến híp cả mắt lại. “Nếu cho về nhà nội, cha mẹ con nhất định rất nhớ.” Vương Linh Quyên kéo tay dì Trần. “Đây là cha mẹ con nói, đưa Trần Nham...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.