Mãi đến khi Thẩm Luyện về vẫn không thấy An Dạng đâu. Thẩm Dư nhìn thoáng qua khuôn mặt nhỏ nhắn đang nhăn lại của Thẩm Đồ cũng biết anh hai đang nghĩ gì. “Anh, hôm nay bọn mình ăn cơm ở căn tin.” Thẩm Đồ mím môi: “Biết rồi” Vào sân, bốn người lần lượt ngồi ở ngoài cửa. Thẩm Các cười hỏi: “Các con ngồi đây làm gì? Đứng dậy rửa tay còn ăn cơm, nhanh lên.” Thẩm Luyện đứng lên trước: “Cha, khi nào mẹ về?” Thẩm Các đặt hộp cơm lên bàn, sau đó đi vào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.