Thẩm Luyện hơi ngạc nhiên, có điều anh vẫn bình tĩnh gật đầu. “Được, lát nữa tôi sẽ dặn lính cảnh vệ trả hộp cơm cho cô.” Thư Xu nghiêng đầu, mím môi. “Anh làm vậy có phải qua loa quá không? Vì sao lại sai lính cảnh vệ trả đồ cho tôi? Trả đồ cho người khác phải đích thân đi trả mới có thành ý chứ.” Thẩm Luyện không ngờ còn có chuyện này. “Được, chiều nay tôi rảnh sẽ trả hộp cơm cho cô.” Thư Xu ra vẻ hơi khó xử. “Mấy hôm nay tôi bận tập...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.