“Chuyện này cực khổ cho em dâu rồi, hai đứa trẻ này vốn chưa thấy qua sự đời gì hết.” Anh ta nói lời này có chút dở khóc dở cười, nhưng nghĩ lại ở nhà em trai ăn thì có làm sao chứ? Đều là người một nhà không phải sao? Sau khi tự mình thuyết phục bản thân anh ta cũng thản nhiên hơn nhiều rồi. An Dạng nhìn biểu tình của anh ta liền biết anh ta nghĩ gì. “Không sao không sao, trẻ con ăn ít cơm có là gì đâu.” Nói xong ba đứa lớn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.